Giat mình vì câu hỏi của Trâm, sao cô nàng biết nhỉ, trực giác con gái hay sao, uh thì trước chuyến đi này là một trận cãi nhau, cũng không hiểu sao dạo này hai đứa cứ hay hằn hộc bực bội với nhau nữa, mặc dù trước đây là ngày nào cũng có chuyện. Tính của Tâm lúc nào cũng vậy, luôn muốn mình chiều chuộng, quả thực lúc xa nhau mình sợ với cái tính tình trẻ con như thế, không biết xa nhà em sống được không nữa. Nếu nói Trâm có dáng vẻ tiểu thư từ bề ngoài lẫn cốt cách nhưng quả thật, Trâm rất khéo tay, từ nấu ăn đến làm mấy thứ linh tinh lặt vặt khác.
Tâm thì từ nhỏ đã được ba mẹ cưng chiều rồi, đi học thì người đưa rước và bla bla các thứ. Tôi không bao giờ đặt lên bàn cân so sánh hai người con gái, tình yêu quả thật rất thú vị giữa những tính toán đời thường, đôi lúc người mình chọn không phải là người tốt nhất, mà là người phù hợp nhất, và như hơn lúc nào, tôi hiểu lúc này Tâm phù hợp với tôi tại thời điểm này. Tính ra thì cũng đã yêu nhau 2 năm rưởi rồi còn gì.
- Sao Trâm lại hỏi vậy. Giọng mình có vẻ không vui.
Lúc này giọng Trâm càng rụt rè hơn nữa:
- Thì… tại… thấy Hưng và bạn đó ít like với cm trên face như lúc trước nữa…
Uh thì…
- Anh ơi, anh nhớ hôm nay là ngày gì không? Thật ra thì ngày nào mình và Tâm cũng đều nói chuyện cả, cũng những câu chuyện thường ngày mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194189/quyen-1-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.