Ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn nhìn nàng tràn ngập sự hứng thú, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một nụ cười thản nhiên, nhìn qua trông cực kỳ ôn nhu, ánh mắt hắn nhìn nàng cũng vô cùng dịu dàng hệt như đang dung túng một đứa trẻ nghịch ngợm vậy. Người không biết rõ hắn nhất định sẽ bị nụ cười kia mê hoặc, còn người hiểu rõ hắn sẽ biết được đằng sau nụ cười kia còn ẩn chứa bao nhiêu hàm ý.
“Hán cung này lớn như vậy, ánh mắt không ngừng dõi theo nàng đâu chỉ có một mình bản vương.” Hắn dùng một câu nói cực kỳ sâu xa gián tiếp trả lời câu hỏi của nàng, nghe qua thì tưởng như là đáp án nhưng thực tế lại tràn ngập ý tứ mập mờ trong đó.
Sở Lăng Thường biết rõ chẳng thể hỏi được gì từ trong miệng hắn, cũng biết giãy giụa chẳng làm nên chuyện gì nên dứt khoát từ bỏ ý định, lẳng lặng nằm trên giường nhìn thẳng hắn, “Hành động đêm nay của Tả hiền vương nếu để truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến người ta nhạo báng. Dân nữ không phải công chúa cũng chẳng phải dòng dõi vương hầu gì, Tả hiền vương đâu cần vì một dân nữ bình thường mà làm ảnh hưởng đến danh tiếng của mình.”
“Danh tiếng? Đó là thứ người Trung Nguyên mới để ý mà thôi, còn bản vương thích thế nào thì sẽ làm thế đó.” Thanh âm đầy tự tin cùng cuồng ngạo của Hách Liên Ngự Thuấn khiến Sở Lăng Thường bị chấn động, đôi mắt trong veo tràn đầy kinh ngạc nhìn hắn, thẳm sâu trong lòng cũng dâng lên một cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/4508/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.