“Dừng tay!” Đôi mắt lạnh băng của Hách Liên Ngự Thuấn tràn ngập sự tức giận hướng thẳng về phía gã đại hán đối diện. Bàn tay hắn hơi nhấc lên, ra ám hiệu cho đám người Hổ Mạc lập tức lui ra phía cốc khẩu.
Hổ Mạc vô cùng kinh hãi nhưng không dám vọng động, cũng không thể làm gì khác hơn là dẫn theo các tay chân thân tín tạm thời lui về phía cốc khẩu.
“Ha ha…Hách Liên Ngự Thuấn…thì ra ngươi cũng có điểm yếu!” Gã đại hán phía bên phải mặt mũi cực kỳ dữ tợn, cất tiếng cười vô cùng đắc ý.
Sở Lăng Thường thấy Hách Liên Ngự Thuấn cho tay chân lui xuống hết liền gắng hết toàn lực hướng về phía hắn hô to, “Ngự Thuấn, chàng mau rời khỏi nơi này, không cần lo cho ta!” Những kẻ này khí thế vô cùng hung hãn, lại có thể huy động cả chi vọng tộc của Đại Tần kia thì tuyệt đối không phải người đơn giản. Xem chừng bọn chúng muốn gây bất lợi cho Hách Liên Ngự Thuấn.
“Lăng Thường, nàng sao rồi?” Hách Liên Ngự Thuấn cất tiếng hỏi, đáy mắt tràn ngập sự lo lắng cùng thương yêu vô hạn.
Sở Lăng Thường liều mạng lắc đầu, cơn đau ngói ở ngực lại bắt đầu khuếch tán, trong miệng cũng ngập tràn vị tanh của máu, “Ta không sao, chàng không cần lo cho ta, ngàn vạn lần cũng không cần lo cho ta. Nếu không, ta sẽ hận chàng cả đời!” Nàng không thể trở thành gánh nặng cho hắn nữa. Hai năm nay, sống cuộc sống bình an vui vẻ đã khiến nàng cảm thấy rất mãn nguyện. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536468/quyen-8-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.