Một tiếng hừ lạnh khẽ bật ra từ cổ họng Hách Liên Ngự Thuấn, “Giờ Dạ Nhai Tích đã chết, Sở Lăng Thường sẽ bị hành hình. Y Trĩ Tà cùng Nam Hoa bất quá chỉ là người bị liên lụy. Một người là công chúa Đại Hán được ta cưới gả đàng hoàng, một người là Tả Cốc Lễ vương đã lập bao chiến công, chẳng lẽ Yên thị cũng muốn giết họ?”
Yên thị khẽ đưa tay vỗ nhẹ lên vai hắn, “Yên tâm, ta lập tức hạ lệnh thả hai người họ!”
Lễ tế mùa xuân hàng năm vốn do người có vị trí cao nhất ở Hung Nô làm chủ trì. Nhưng năm nay lại là ngoại lệ. Thiền Vu bệnh nặng không cách nào tham dự nên Yên thị đứng ra làm chủ lễ. Sau khi hướng về phía đàn tế thực hiện các nghi thức lạy trời đất, bà ta cầm trong tay tế trượng rung lên nhiều lần theo sự phụ họa của mấy thầy đồng ở bên cạnh, báo hiệu đã đến giờ hành hình.
Giàn hỏa thiêu đã sớm được lập khá cao so với mặt đất, xung quanh đều chất đống các đồ dễ cháy. Sở Lăng Thường bị trói chặt trên một cây cột dựng chính giữa giàn hỏa thiêu, mái tóc đen dài rủ xuống che đi phần nào gương mặt đã sớm tái nhợt của nàng.
Tất cả đám dân du mục ở Hung Nô cơ hồ đều kéo tới, thậm chí còn quỳ lạy liên hồi, hy vọng thông qua lần hỏa thiêu này có thể tiêu trừ cơn giận dữ của ông trời.
Thanh Tụ đã khóc đến khản cả giọng nhưng vẫn bị Hổ Mạc kiên quyết giữ chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536464/quyen-8-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.