Nam Hoa nhìn cảnh này đến ngây người, mãi đến khi hai con tiên hạc nhẹ nhàng đậu xuống phía trước, cô mới có lại phản ứng, nhìn về phía Dạ Nhai Tích, ngạc nhiên hỏi, “Sao bọn chúng lại đến được đây vậy?”
Dạ Nhai Tích nở nụ cười cực kỳ ôn nhu, “Bọn chúng vẫn luôn đi theo chúng ta mà!”
Nam Hoa cũng mỉm cười, ánh mắt nhìn về đôi hạc càng trở nên nhu hoà hơn bao giờ hết mà hai con tiên hạc dường như cũng cảm nhận được tình cảm đó nên khẽ vỗ nhẹ đôi cánh, kêu lên mấy tiếng đầy vui vẻ.
***
Bắc quốc, hoàng thành…
“Thiền Vu, người nhất định phải làm chủ cho Thượng Phúc vương mới được.” Trên đại điện, Hoa Dương công chúa khóc đến hai mắt đẫm lệ, hành động giơ tay lên lau nước mắt cũng vô cùng động lòng người, “Bây giờ, ngay cả một nha đầu cũng dám tuỳ tiện khi dễ Thượng Phúc vương, vậy những cung nữ, nô tài khác sẽ thấy thế nào đây? Sau này Thượng Phúc vương làm gì còn địa vị trong cung nữa?”
Thiền Vu Quân Thần ngồi trên đệm cao, vẻ mặt vô cùng uy nghiêm, bên cạnh là Yên thị.
“Hổ Mạc, những lời vương phi Hoa Dương nói là sự thật?” Ông ta nhìn về phía Hổ Mạc đang quỳ một gối ở bên, lãnh đạm cất tiếng hỏi.
Hổ Mạc cung kính đáp lại, “Thiền Vu, quả thực ty chức đã lệnh cho bọn thị vệ giảm bớt cường độ của hình phạt. Ty chức cho rằng nha đầu Thanh Tụ chỉ là nhất thời không chú ý chứ không phải có lòng dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536433/quyen-8-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.