Sở Lăng Thường có thể nhìn ra nỗi khổ tâm trong lòng Hách Liên Ngự Thuấn. Vòng tay ôm lấy hắn, trong sâu thẳm trái tim nàng lại thầm mong đợi ông trời chẳng qua chỉ là thích đùa bỡn con người mà thôi. Giá như hắn có thể trở thành Thiền Vu mới của Hung Nô.
“Hung Nô hiện giờ giống như một căn bệnh đã đến hồi cuối. Cho dù bề ngoài trông có vẻ sáng sủa nhưng cũng sẽ chẳng kéo dài được lâu, đến cuối cùng sẽ vô phương cứu chữa.” Hách Liên Ngự Thuấn khẽ thì thầm.
Một nỗi lo lắng lại dâng tràn tâm tư Sở Lăng Thường.
“Lăng Thường!” Hách Liên Ngự Thuấn nghiêm túc nhìn nàng, “Ta biết nàng không nên tiết lộ thiên cơ, nhưng ta rất muốn biết tương lai của Hung Nô rốt cuộc là thế nào?”
Sở Lăng Thường lắc đầu, nhìn hắn nở nụ cười có chút miễn cưỡng, “Chàng là phu quân của ta, vì chàng tiết lộ thiên cơ thì sao chứ? Xét theo Ngũ hành vận thế, Hung Nô sau này sẽ cúi đầu xưng thần với Đại Hán. Việc thống nhất hai miền Nam - Bắc sẽ được thực hiện lần đầu tiên trong lịch sử. Phân lâu lại hợp đã trở thành quy luật tất yếu.” Nói đến đây, nàng khẽ than nhẹ, “Mấy năm gần đây, Đại Hán luôn dùng chính sách hòa thân để trấn an tâm tư xâm lược của Hung Nô, mục đích chỉ là vì muốn khôi phục quốc lực.”
“Chẳng lẽ đó là số mệnh khó tránh khỏi?” Hách Liên Ngự Thuấn siết chặt nắm đấm, đôi mắt sắc bén như chim ưng lóe lên, “Xem ra Đại Hán đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536400/quyen-7-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.