Sắc mặt Vương phu nhân lộ rõ vẻ kinh ngạc, “Hoàng thượng…”
Cảnh Đế giơ tay lên, cắt ngang lời của Vương phu nhân, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào bức hoạ Sở Lăng Thường. Mỗi lần ngắm nhìn nụ cười như ẩn như hiện trên khoé môi nàng thì tận đáy lòng ông ta lại dâng lên cảm giác ấm áp lạ thường, “Thái hậu vẫn muốn gạt trẫm, nhưng thân thể của mình thế nào, trẫm là người biết rõ ràng nhất. Trẫm tin tưởng Lăng Thường!” Nói đến đây, Cảnh Đế quay đầu nhìn về phía Vương phu nhân, “Cho nên phu nhân không cần lo âu làm gì, trẫm đã sớm nghĩ thông suốt rồi!”
“Hoàng thượng…” Vương phu nhân tiến lên, nhẹ nhàng tựa vào ngực Cảnh Đế, dịu dàng nói, “Hoàng thượng là phu quân của thần thiếp, thần thiếp sao có thể không lo lắng chứ? Nếu như có thể khiến hoàng thượng long thể an khang, thần thiếp nguyện nửa đời sau ngày ngày cầu phúc cho hoàng thượng. Thần thiếp không có tâm nguyện nào khác, chỉ mong có thể ở bên hoàng thượng suốt đời.”
“Là trẫm đã phụ phu nhân rồi!” Cảnh Đế vốn là người nặng tình cảm, nghe Vương phu nhân nói những lời nhỏ nhẹ dịu dàng như vậy, tự nhiên trong lòng lại nảy sinh cảm giác áy náy, “Chẳng lẽ phu nhân không oán hận trẫm sao?”
Vương phu nhân liền ngẩng đầu lên nhìn Cảnh Đế, “Hoàng thượng là hoàng đế của cả thiên hạ, hoàng thượng cũng là phu quân của thần thiếp, thần thiếp sao dám oán hận hoàng thượng chứ? Thần thiếp dù chỉ có được một chút sủng ái của hoàng thượng cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536369/quyen-7-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.