Hai bên cứ ở thế giằng co, hồi lâu vẫn không ngã ngũ.
Sở Lăng Thường cùng Y Trĩ Tà âm thầm tính toán các khả năng có thể xảy ra, Ổ Giai cùng Đề Nhã thì không dám ho he dù chỉ một tiếng, ngoan ngoãn đứng dẹp sang một bên quan sát tình hình, còn quản gia Tân Trát thì không ngừng lau mồ hôi trán, sắc mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
Y Kha lại bước tới, cất tiếng, “Vương gia, ngài làm vậy thực là cố tình làm khó rồi! Hôm nay làm vậy là mệnh lệnh của Thiền Vu, nếu chúng ta xông vào cũng không thể coi là phá vỡ quy củ mà chỉ là phụng mệnh làm việc thôi!”
“Hay cho câu phụng mệnh làm việc! Vậy mà bản vương nhìn thế nào cũng thấy là cố tình gây sự.” Nụ cười lạnh trên môi Hách Liên Ngự Thuấn ngưng lại, biến thành vẻ âm lãnh tột độ, lan tràn tới tận đuôi lông mày của hắn, khiến gương mặt hắn toát ra sát khí đáng sợ.
Gương mặt Y Kha hơi tái đi, lộ rõ chút nao núng.
“Hách Liên Ngự Thuấn, ngươi rõ ràng là giấu đầu lòi đuôi. Binh thư hiện đang giấu ở bên trong, ngươi sợ chúng ta lục soát ra nên mới tìm mọi cách cản trở phải không?” Vu Đan xem chừng đã mất kiên nhẫn, thô lỗ lên tiếng.
Một tiếng hừ lạnh lập tức bật ra khỏi khoé môi Hách Liên Ngự Thuấn, hắn nhìn hai kẻ trước mặt, lạnh băng cất lời, “Các ngươi khẳng định là binh thư đang giấu ở trong đó?”
“Nếu không có, tại sao ngươi lại khẩn trương như vậy?” Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536293/quyen-5-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.