Bị đẩy ra nhưng nét mặt Đề Nhã không hề có chút lúng túng nào. Ngược lại, cô ta còn đến gần Sở Lăng Thường, trên khuôn mặt để lộ nụ cười đầy thoả mãn, hai mắt tràn ngập tình ý đủ để nam nhân tan chảy.
Sở Lăng Thường thấy cô ta tiến lại phía mình thì theo bản năng lùi về phía sau một bước, bởi tuy rằng cô ta đang nở nụ cười nhưng mục đích đã quá mức rõ ràng, chính là cô ta đang muốn dò xét mà thôi.
“Vị cô nương này cũng từ Hán cung tới sao? Ta nghe nói Ngự Thuấn từ Trung Nguyên đưa về một người, ai nấy đều nói đó là một nam tử, xem ra là cô nương đây thực thích đùa giỡn với mọi người.” Đề Nhã vẫn nở nụ cười, nhẹ nhàng kéo lấy tay Sở Lăng Thường, giọng điệu vô cùng thân thiết.
Hách Liên Ngự Thuấn thấy một màn như vậy cũng không tiến lên ngăn cản, chỉ là nét mặt vẫn không chút biểu cảm nhìn chằm chằm vào gương mặt Sở Lăng Thường.
Sở Lăng Thường có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén của hắn, nên cố tình không đối diện với ánh mắt đó mà tập trung tầm mắt vào nữ nhân đầy nhiệt tình trước mặt. Nàng không biết cô ta tên gọi là gì, cũng không biết thực ra cô ta là ai, nhưng từ những hành động không chút cố kỵ trên đại điện này thì có thể thấy cô ta cũng là người trong hoàng tộc.
Chỉ là Sở Lăng Thường không ngờ cô ta lại có thể nói tiếng Hán, tuy rằng không được chuẩn như Ổ Giai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536207/quyen-4-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.