“Đứng lại!” Hách Liên Ngự Thuấn vừa nghe thấy mấy lời của Ổ Giai liền đặt mạnh chén trà xuống bàn nghe “cạch” một tiếng, trên gương mặt anh tuấn cũng lộ rõ sự giận dữ.
“Thật quá đáng! Cấm lâu kia lấy đâu ra bách hoa chứ? Y Trĩ Tà, ngài biết rõ Cấm lâu là cấm địa trong phủ này, không có sự cho phép của ta thì không ai được phép vào đó!”
Ổ Giai rón rén nép vào bên người Y Trĩ Tà.
Y Trĩ Tà cũng không buồn để ý đến thái độ của Hách Liên Ngự Thuấn mà cất tiếng cười lớn, “Hách Liên Ngự Thuấn, ngài nên tôn trọng tâm nguyện của trưởng bối mới phải. Ổ Giai, lập tức đưa ta đi xem.” Nói xong, ông ta chủ động kéo lấy tay Ổ Giai, không nói thêm lời nào lập tức rời khỏi thư phòng.
Ổ Giai có chút khiếp hãi quay đầu nhìn thoáng qua phía Hách Liên Ngự Thuấn nhưng đến khi quay đi thì khóe môi cô ta lại nổi lên ý cười thỏa mãn vì đã thực hiện được âm mưu.
Việc Y Trĩ Tà tự tiện xông vào Cấm lâu đã khiến sắc mặt Hách Liên Ngự Thuấn hoàn toàn biến đổi. Bởi công phu của Y Trĩ Tà cũng không tồi, ông ta kéo Ổ Giai đi nhanh như tên bắn khiến hắn chỉ có thể nhíu mày rồi lập tức theo ra ngoài.
Tân Trát nhìn một màn vừa phát sinh trước mắt thì không khỏi đưa tay gãi đầu, không hiểu đang xảy ra chuyện gì. Trong vương phủ trước giờ đâu có hoa nở khi mùa xuân đến, mà Tả Cốc Lễ vương cũng biết rõ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536155/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.