Trong không khí lúc này phảng phất một mùi hương thơm ngát tỏa ra từ da thịt cùng mái tóc của Sở Lăng Thường không ngừng quấn lấy hô hấp của Hách Liên Ngự Thuấn khiến tâm thần hắn không khỏi có chút mất tự chủ. Da thịt mềm mại của nàng áp sát lòng bàn tay hắn không ngừng tản ra một hương vị đầy mê hoặc lòng người.
Ánh mắt hắn có chút tối sầm lại, bàn tay to vươn ra đem tấm vải bố bao lấy ngực nàng cởi bỏ. Theo miếng vải rớt xuống, một miếng ngọc bội bằng hàn ngọc cũng rơi ra theo.
Nhặt lấy miếng ngọc bội mà chính tay hắn tặng cho nàng lên, trong lòng Hách Liên Ngự Thuấn không khỏi dâng lên một cảm giác khó nói thành lời, hắn đưa mắt nhìn nàng thì lại hoàn toàn bị thân thể mềm mại trần trụi của nàng lúc này thu hút.
Dưới ánh nến chập chờn, thân hình thon thả của Sở Lăng Thường càng toát lên vẻ mỹ lệ mê người, da thịt trắng mịn không còn gì che lấp khiến mùi hương thơm ngát từ cơ thể nàng càng được bộc lộ, hai nụ hồng mai trên bầu ngực tròn trịa nở rộ hệt đóa hoa mai ngạo nghễ giữa trời tuyết trắng, mang theo sự thuần khiết đầy mê hoặc lại lạnh lẽo tựa băng tuyết, giống như ánh sao cô độc trong bầu trời đêm lạnh giá, như vầng trăng in bóng trên mặt nước, phản chiếu ra sự hấp dẫn trí mạng cùng dụ hoặc với nam nhân đối diện.
Hách Liên Ngự Thuấn chỉ cảm thấy toàn thân bắt đầu khô nóng. Hắn muốn nàng! Đáng chết! Hắn thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536066/quyen-3-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.