Dạ Nhai Tích đã bước vào trong trướng, nhận lấy khăn từ Sở Lăng Thường lau bớt nước mưa trên người nhưng những lời nói vừa rồi vẫn khiến cho cả Châu Á Phu và thám tử đều giật mình sửng sốt. Sợi tóc của Dạ Nhai Tích cũng ướt nhẹp, có lẽ do bên ngoài khí lạnh quá nặng nên sắc mặt vị sư huynh này cũng có chút tái nhợt khiến cho vẻ tiên phong đạo cốt càng thể hiện rõ.
Sau khi mọi người cùng Châu Á Phu đều ngồi xuống, thám tử cũng lui ra ngoài, bên trong doanh trướng cũng dần khôi phục lại sự an tĩnh.
“Sư huynh, tình hình ra sao rồi?” Sở Lăng Thường nhẹ nhàng cất tiếng hỏi.
Dạ Nhai Tích gật đầu cười nhẹ, “Tất cả đều đúng như sự tính toán của chúng ta!”
Châu Á Phu nghe vậy không hiểu ra sao, vội vàng lên tiếng. “Hai vị quân sư, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Dạ Nhai Tích cũng không có ý định giấu diếm, nhìn về phía Châu Á Phu trả lời, “Tôi biết Châu tướng quân đối với việc đóng quân tại nơi này vẫn luôn cảm thấy hoài nghi. Nay Tuy Dương báo nguy, theo lý thì chúng ta phải xuất binh trợ giúp, nhưng trong lúc tác chiến, nếu thời cơ chưa tới thì tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ. Tôi cùng Lăng Thường từ lúc còn ở thành Trường An đã tính được vào ngày giờ này sẽ xảy ra giá rét. Phản quân Ngô - Sở lấy bộ binh làm chủ lực, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối không thể đánh lâu dài. Nhưng chúng ta không giống vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536048/quyen-3-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.