Sở Lăng Thường cẩn trọng quan sát vẻ mặt có chút khác thường của Nam Hoa công chúa, âm thầm nhìn quanh, lại thấy hai má của cô có chút đỏ ửng lên thì không khỏi cảm thấy quái lạ. Trong lúc vô tình lại thấy sư huynh Dạ Nhai Tích hơi nheo lại đôi mắt, không hề chớp nhìn về phía Nam Hoa công chúa cách đó không xa.
Tâm tình Sở Lăng Thường không khỏi bị một hồi chấn động bởi ý nghĩ vừa mới phát sinh trong đầu, nhưng nàng lại tự trấn an mình rằng đó chỉ là phỏng đoán của bản thân mà thôi.
Đậu thái hậu đương nhiên không chú ý tới vẻ khác thường của Nam Hoa công chúa. Bà ta hơi nghiêng người về trước tỏ ý dò xét rồi lại nhìn Hàn Thiền Tử, “Linh nhi muốn phối hợp với Lão phu tử như thế nào?”
Hàn Thiền Tử cất tiếng cười sảng khoái rồi mới đáp lại, “Đó chỉ là môt chút tài mọn, đồ nhi Lăng Thường của lão cũng có thể làm được. Lăng Thường, mau nói một chút cho thái hậu nương nương đi.”
Sở Lăng Thường từ chỗ ngồi của mình lại lần nữa đứng lên, đi tới bên cạnh Nam Hoa công chúa, nhìn về phía thái hậu, nhẹ nhàng lên tiếng, “Ngày mai Tả hiền vương sẽ khởi hành về phương Bắc, đêm nay chính là lúc mấu chốt. Hoàng thượng vốn muốn đêm nay đãi yến tiễn Tả hiền vương, đến lúc đó dân nữ sẽ tới trước tẩm cung của hắn bày một trận pháp. Trận pháp này có thể khiến người ta sinh ra ảo giác, đến lúc đó…” Nói đến đây, nàng hơi ngừng lời, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2536003/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.