Câu hỏi này khiến các đại thần trong triều lại bắt đầu xì xầm bàn tán. Hỏi tuổi của nữ nhân trước giờ vốn là chuyện kiêng kỵ nhưng Sở Lăng Thường có thể hiểu được hàm ý của viên đại thần kia ẩn trong đó. Nàng cũng không chút giấu diếm mà bình thản trả lời, “Dân nữ vừa tròn mười sáu.”
“Các vị đại thần đã nghe cả rồi đó. Nữ tử này mới vừa mười sáu tuổi mà thôi, trẻ như vậy thì biết gì về chuyện quốc gia đại sự chứ. Hoàng thượng, xin người minh giám.”
Sở Lăng Thường cũng không hề phản bác mà chỉ yên lặng đứng ở đó.
Hàng lông mày của Cảnh Đế hơi chau lại, “Vậy theo ý của Viên Lang trung thì phải làm sao?”
Lúc đầu Sở Lăng Thường chỉ cảm thấy thanh âm này nghe quen tai, lúc này mới nhớ ra ông ta chính là người tại buổi dạ yến hôm trước lên tiếng can gián.
Viên Áng lập tức trả lời, “Biện pháp của thần chính là chém Triều Thác, xá miễn tội cho bảy nước, khôi phục lại đất phong. Có như vậy mới có thể bình định được phản loạn.”
Mọi người nghe xong lại quay sang nhau thì thầm to nhỏ.
“Xin hoàng thượng đừng do dự thêm nữa. Đêm qua hoàng thượng đã hạ chỉ, trưa ngày hôm nay sẽ xử chém ngang lưng Triều Thác, nếu như đổi ý thả Triều Thác, không chỉ tạo thêm cớ cho bảy nước phản loạn mà còn gây thêm thù hằn không đáng có. Tả hiền vương của Hung Nô đêm qua tại yến tiệc đã kiếm cớ gây sự, hắn nhất định ép hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoan-du-cho-ta-khuynh-that-giang-san/2535958/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.