Chương trước
Chương sau
Tác giả: Bách lý Tiếu Tiếu

Edit: Trạch Mỗ

"Ngươi cũng tới rồi?" Giang Du khẽ hí mắt, Huyết Yêu kiếm thật ở trên tay người này.

Ánh mắt Lệ Thú chậm rãi đảo qua mọi người, cuối cùng đem ánh mắt đặt tới trên người Giang Du, hàm dưới đột nhiên căng thẳng, bàn về lời lẽ sắcbén sâu sắc, đến ngay cả tiểu Lệ Vân đều hơn cả Lệ Thú, bởi vậy Lệ Thúcăn bản không biết trả lời thế nào với câu hỏi của người có địch ý vớihắn.

Lệ Thú khẽ gật đầu, xem như trả lời Giang Du.

Nhưng là Giang Du lại cứng lại, vốn tưởng rằng Lệ Thú sẽ đối chọi gaygắt, nhưng không nghĩ tới Lệ Thú vậy mà chỉ khẽ đầu cho xong việc, điềunày khiến cho lời nói tiếp theo của hắn phải nói thế nào đây? Làm sao mà đem kiếm thật trên người Lệ Thú thành Huyết Yêu kiếm giả đây?

"Đây không phải là Yến gia thất công tử sao?" Lục Y Ninh giống như kinhngạc lẩm bẩm một tiếng, nhưng âm thanh cũng đủ để những người xung quanh nghe thấy rõ ràng lời nàng, khi ánh mắt mọi người đều tập trung trênngười Yến Doanh, Lục Y Ninh khẽ gợi lên khóe miệng, lộ ra nụ cười tràophúng.

"Cha, đại ca..." Yến Thanh Dịch thấy được phụ thân cùng đại ca mình, ánh mắt Yến Doanh phức tạp còn có đại ca đối địch khiến hắn có chút khổ sở.

Yến Doanh cắn răng một cái, không để ý đến Yến Thanh Dịch gọi, lại cànglui về về phía hai bước né tránh nghi ngờ, mà Yến Thanh Nam lại hừ lạnhmột tiếng: "Ngươi đã rời khỏi Yến gia rồi."

Yến Thanh Dịch cứng lại, ánh mắt lại không tập trung trên người YếnDoanh nữa, chẳng qua là âm thanh thật thấp hỏi: "Vậy... nương ta đâu?"

Yến Thanh Nam vừa định mở miệng, lại bị Yến Doanh cản xuống: "Đó là chuyện của Yến gia chúng ta."

"Vị công tử này đã không phải là người Yến gia, kính nhờ không cần quantâm chuyện của Yến gia." Giang Du nhàn nhạt mở miệng, Yến gia trungthành ủng hộ Giang gia nhất, cái gọi là ngàn vàng khó mua được ngựa tốt, Giang gia phải bảo vệ Yến gia.

Không đợi phản ứng của Yến Thanh Dịch, Giang Du tiếp tục cùng Trụ trìThiếu Lâm nói chuyện: "Trụ trì đại sư, nếu là ngươi không đồng ý, chúngta cũng chỉ dùng cách của chúng ta để làm việc thôi."

Ý uy hiếp trong câu nói trên cũng quá rõ rồi.

"Cách làm của các ngươi là công khai cướp đoạt sao?" Mạc Thượng Hànhkhinh thường hừ lạnh, nhướng mi, tầm mắt chậm rãi đảo qua đám người đốidiện, đối phương đông người hơn bọn hắn nhiều, cho dù trong nhóm của hắn có mấy người có thể chế trụ thủ lĩnh của đối phương, kiến đông cắn chết voi, loại chuyện này hắn không khỏi không lo lắng.

Vì sợ bị người nhận ra hắn là Cổ vương, lần này Mạc Thượng Hành thay đổi riêng một thân Hán phục, búi tóc chải thành dáng vẻ người Trung Nguyên. Cổ vương lại vẫn không có một chút liên quan đến Trung Nguyên, bởi vậycó thể nhận ra hắn đã ít nay lại càng ít hơn.

"Vị tiên sinh này," Giang Du mỉm cười: "Giang Du chẳng qua là dựa theoquy củ giang hồ đến, làm sao lại có thể nói là công khai cướp đoạt?"

Lúc này Yến Doanh tiến đến bên người Giang Du, thì thầm vài câu với hắn, còn chỉ chỉ về phía Sở Văn Xuyên.

Ánh mắt Giang Du híp lại thành đường nhỏ, ý cười bên môi cũng càng ngàycàng rõ ràng: "Nhưng là Trụ trì đại sư, đây là chuyện của Trung Nguyênchúng ta, vì sao còn muốn mời người từ Tây Vực Dạ Ngưng Bảo đến vậy?"

Lời này vừa dứt, khí thế một phương Giang Du phấn chấn hẳn lên.

"Thiếu Lâm cấu kết Tây Vực!"

"Thiếu Lâm đưa kẻ thù bên ngoài vào!"

Trong lúc nhất thời tình cảm quần chúng xúc động. Sở Văn Xuyên cười lạnh một tiếng, điều hắn từng lo không phải không có lý, con mắt xéo nhìnthoáng qua Giang Du: "Sở mỗ lần này tiến đến chỉ vì báo ân, cùng DạNgưng Bảo không quan hệ. Tiểu bối báo ân các vị trưởng bối sẽ không canthiệp chứ?"

Tiếng mọi người thấp dần xuống, lấy thân phận của bọn họ không thể chỉ trích một tiểu bối một cách quá mức được.

Giang Du khẽ hí mắt, dùng ánh mắt ra hiệu với một tráng hán (người đànông cường tráng) đầu trọc cao lớn bên cạnh, nhận được chỉ thị tráng hánsờ sờ đầu, tiến lên phía trước bước một bước, chỉ búa cực lớn về phíamọi người bên Thiếu Lâm: "Hãy bớt nói nhảm đi, có bản lĩnh thì bước tớiđây khoa chân múa tay với ta!"

Nhìn thấy người đi ra Trụ trì Thiếu Lâm khẽ nhíu mày, mà Yến Thanh Dịchthì kinh hô một tiếng: "Cuồng phủ Tạ Huyền," mấy người không phải làngười Tây Vực thì chính là người Miêu Cương, tất nhiên không biết hiệpkhách của Trung Nguyên, Yến Thanh Dịch tất nhiên như vậy mà đảm nhiệmcông tác giới thiệu: "Lấy búa lớn cực nặng làm vũ khí, thậm chí có thểdâng lên cơn lốc."

"Tiểu Dịch." Đột nhiên Lệ Thú mở miệng.

"Tỷ phu?"

"Đệ đi đối phó hắn!" " "Ơ?" Yến Thanh Dịch không thể tin nổi mở to mắt, dùng ngón tay chỉ vào mũi mình: "Đệ đi?"

"Đệ đi." Ngữ khí của Lệ Thú chân thành đáng tin.

"Nhưng là..." Yến Thanh Dịch chần chờ nhìn về phía tráng hán ít nhất cao hơn hắn hai cái đầu — thực ra chính hắn cũng đã rất cao rồi.

"Yên tâm đi! Không thành vấn đề." Sở Văn Xuyên cũng phụ họa, đối với quá trình trưởng thành của Yến Thanh Dịch hắn cũng nhìn trong mắt, tựa nhưlời nói trước kia của Lệ Thú, Yến Thanh Dịch đúng là tự thành một trường phái riêng của mình.

"Được!" Yến Thanh Dịch cắn răng một cái, khẽ gật đầu, hắn tin tưởng tỷ phu cùng Sở tam ca sẽ không hại hắn.

Yến Thanh Dịch lấy nhuyễn kiếm cuốn bên hông xuống, ánh mắt kiên địnhtừng bước từng bước đi đến trước mặt Tạ Huyền, ngửa đầu nhìn tráng hántrước mặt:"Tại hạ Yến Thanh Dịch xin chỉ giáo nhiều hơn."

Tạ Huyền không khỏi cười nhạo, tiểu quỷ này ở trên giang hồ một chútdanh tiếng cũng đều không có, trước đó cũng chỉ biết hắn là đứa con trai thứ bảy của Yến gia, người Yến gia hắn chỉ cần một ngón tay là có thểđối phó.

Yến Doanh hít sâu một ngụm khí lạnh, võ công Yến Thanh Dịch mạnh yếu hắn biết từ lâu, làm sao có thể đánh thắng được Cuồng phủ Tạ Huyền?

Tạ Huyền ngay cả lời nói khách sáo cơ bản cũng bỏ bớt, trực tiếp dùngmột cách trực tiếp nhất làm lời dạo đầu — một búa bổ thẳng về phía YếnThanh Dịch.

Nhưng là ngay tại khi búa sắp chém tới Yến Thanh Dịch, mục tiêu của Tạ Huyền đột nhiên biến mất!

khi Lệ Thú, Sở Văn Xuyên cùng đông đảo nhân sĩ thoái ẩn võ lâm đánh lénkhông ngờ tới, tất cả công kích Yến Thanh Dịch đều sẽ phản ứng theo bảnnăng nhất!

Đó là một loại ý thức xâm nhập tận cốt tủy.

Ngay sau đó, Yến Thanh Dịch trực tiếp xuất hiện phía sau Tạ Huyền nhuyễn kiếm mắt thấy sẽ quấn lên cổ Tạ Huyền.

"Cheng— "

Tiếng kim loại va chạm trong nháy mắt vang lên.

Tạ Huyền chẳng phải là người chỉ có hư danh, sau khi ý thức được YếnThanh Dịch biến mất, cứng rắn dừng công kích của búa lớn lại, lập tứcxoay người đánh về phía Yến Thanh Dịch.

Nhuyễn kiếm cùng búa lớn lực lượng tương đương va chạm gây ra tiếng vang bén nhọn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.