Sở Văn Di muốn rời khỏi Dạ Ngưng Bảo, dũng cảm truy tìm hạnh phúc củamình, Sở Văn Di lúc này mới thực sự thể hiện ra nàng là nữ nhân giang hồ tính cách hào sảng tiêu sái không kềm chế được, vì Sở Văn Di thể hiệntrên bữa tiệc, lấy Triển Anh Hào cầm đầu đám lão nhân kia dường như làcó chút thẹn với Sở Văn Di, kết quả Sở Văn Di rất không văn nhã trợntrừng mắt, sau đó lại rất văn nhã nói một đống chi, hồ, giả, dã, khiếnđầu óc đám lão nhân kia trở nên choáng váng. Nhưng các lão nhân xác định một chuyện thật sự — Văn Di quả thật thoát ra khỏi phần tình cảm trẻcon mà khốn đốn kia rồi!
“Tứ tẩu.” Trên bữa tiệc, Sở Văn Di nâng chén hướng Tiểu Tiểu: “Trước kia đắc tội rồi, Văn Di ở đây xin lỗi với tẩu!”
Tiểu Tiểu cười cười, chợt xuất hiện vẻ mặt mê hoặc: “trước kia ngươi từng đắc tội với ta sao? Ta nghĩ mãi mà không nhớ rõ đâu!”
Sở Văn Di cũng cười: “Đa tạ, tứ tẩu!” vẻ mặt Sở Văn Di đột nhiên có chút thẹn thùng: “Tứ tẩu, cái kia… Ta có thể ôm Vân Nhi không?”
Tiểu Tiểu buông tay, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Vậy ngươi đi mà tìm Dược vương, thật là, rõ ràng là con trai ta ôi! Bây giờ muốn ôm một chút còn phảicùng người khác tranh.” Vẻ mặt Tiểu Tiểu tức giận: “Không chỉ là Dượcvương, còn có những người khác, bao gồm cả Đại bá!”
“…” Sở Văn Di không biết nói gì. Cũng không thể để nàng đến cùng đám lão nhân kia thậm chí là lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-rat-ngheo/2171416/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.