Dường như thấy được quyết tâm của Lệ Thú, Giang Du thu lại dần dần thếcông, mà Lệ Thú cũng thu lại khí thế của mình, thu phóng công kích tựnhiên như vậy nếu quả thật ở trong mắt người võ lâm nhất định sẽ lớntiếng trầm trồ khen ngợi, nhưng hiện tại những người xung quanh bọn họtất cả đều là dân chúng bình thường, tự nhiên cũng là chưa nói tới nhìnra được cửa ngõ gì, còn tưởng rằng hai người bọn họ chỉ đang nhìn nhauthôi!
Giang Du hướng Lệ Thú ôm quyền: "Tại hạ Giang Du, xin hỏi các hạ là..."
"Lệ Thú." Đơn giản để lại hai chữ, Lệ Thú muốn mang Tiểu Tiểu rời đi, lại bị Giang Du chắn trước mặt.
Nhưng mục tiêu lần này của Giang Du lại đặt trên người Tiểu Tiểu: "TiểuTiểu, nếu đã đến, thì đi vào ngồi một chút đi! Nàng không muốn gặp Tứ tỷ nàng sao? Hơn nữa..." Giang Du mở quạt, khí chất thêm vài phần nho nhã: "Phụ thân nàng bọn họ cũng tới rồi!"
Tiểu Tiểu mở miệng, vừa định cự tuyệt thì lại thấy trong mắt Giang Du chợt lóe ra uy hiếp, hắn lấy người Yến gia uy hiếp nàng!
Nhìn qua như một chính nhân quân tử, nhưng Giang Du là loại tiểu nhânngầm, lấy cờ hiệu bạch đạo thế gia lại âm thầm làm những việc đến hắcđạo cũng không thèm bàn.
Tuy Tiểu Tiểu bị phụ thân lấy làm lợi thế của ván cờ, thậm chí là pháingười giết chết Lệ Thú, nhưng mặc kệ nói như thế nào Yến Doanh cũng nuôi nàng vẻn vẹn mười bảy năm, phần ân tình này khiến Tiểu Tiểu khó có thểbáo đáp.
Hiện giờ bọn họ bị Giang Du dùng để uy hiếp nàng, nhưng nàng lại khôngcó cách nào quyết tâm độc ác mặc kệ. Lại nói như thế nào thì đó cũng làphụ thân của nàng! Nhưng Thú ca...
Uy hiếp trong mắt Giang Du quá mức rõ ràng, đến ngay cả Lệ Thú khôngbiết đối nhân xử thế cũng nhận ra: "Được, chúng ta ở lại." Vì không muốn để Tiểu Tiểu khó xử, Lệ Thú đồng ý thay Tiểu Tiểu, mặc dù hắn đã nóiTiểu Tiểu cùng Yến gia không còn chút quan hệ nào, nhưng làm Tiểu Tiểukhó xử mới là chuyện hắn chú ý nhất, cái gì mà một lời nói nặng tựa cửuđỉnh, cái gì mà lời đã nói ra như nước hắt ra ngoài, tất cả trước hếtvứt sang một bên, Tiểu Tiểu mới là quan trọng nhất!
"Vậy là tốt rồi!" Giang Du gợi khóe miệng lên, ai cũng nghe không thấy âm thanh vẫn lẩm bẩm thật thấp.
Không người nào biết nội tâm che dấu dưới túi da tao nhã đến tột cùng có tính toán gì.
"Giang công tử..." Tổng tiêu đầu thấy chuyện giữa Lệ Thú cùng Giang Duđã giải quyết xong, liền tiến đến gần chỉ hàng hóa trên xe tiêu, đó làcái hộp kiếm dùng vải đỏ bọc lại:"Chuyện này, hàng hóa đã chuyển đến ... Người xem..." Đối với người trông cửa hắn có thể nói chuyện đúng lý hợp tình, nhưng đối với gia chủ của một thế gia khổng lồ, hắn liền bắt đầudần lo lắng như vậy. Người ta chỉ cần động ngón út là có thể nghiền chết hắn.
À!, Giang Du lắc lắc quạt giấy trong tay: "Phiền toái các ngươi, để quản gia tính tiền là được rồi." Giang Du tiện tay cầm lấy hộp kiếm, bọclại: " cái này ta cầm đi trước."
"Quả nhiên." Đột nhiên Lệ Thú nói một câu, khiến Tiểu Tiểu có chút không hiểu.
Quả nhiên cái gì?
Không đợi Tiểu Tiểu hỏi ra, Lệ Thú đã trả lời nàng: "Tiêu cục vận chuyển là Huyết Yêu kiếm giả, làm ra nhiều chuyện đến như vậy, chỉ sợ cũng làmuốn để bên ngoài biết Huyết Yêu kiếm đã đến Giang phủ."
Tiểu Tiểu giật mình: "Vậy Giang phủ chẳng phải là sẽ có rất nhiều caothủ giang hồ..." Đoạn sau Tiểu Tiểu không nói ra, bởi vì Giang Du đã ômhộp kiếm đến trước mặt bọn họ.
"Lệ công tử, Tiểu Tiểu, mời!" Giang Du làm ra thủ thế mời.
"Tiểu Tiểu không phải là tên ngươi có thể gọi!" Tiểu Tiểu trừng Giang Du:"Chỉ có Thú ca mới có thể gọi ta là Tiểu Tiểu!"
"Như vậy à!" Giang Du trầm ngâm, mi mắt hơi rủ xuống, muốn che giấu nham hiểm trong ánh mắt, sau một lúc lâu mới khẽ ngước mắt: "Rất xin lỗi, Lệ phu nhân."
"Giang công tử, mời dẫn đường đi!" Lệ Thú thấy được rõ ràng ánh mắt nham hiểm kia, khẽ bước sang phải một bước, một bước này nhìn như không chút để ý lại hoàn toàn chắn lại phía Giang Du có thể công kích Tiểu Tiểu,đồng thời cũng thuận tiện cho Lệ Thú phản kích.
Giang Du thấy được động tác của Lệ Thú thân mình không khỏi cứng lại,hắn lại đánh giá Lệ Thú cao thêm vài phần, người đàn ông này không phảichỉ cần một thủ đoạn bình thường là có thể chiến thắng. chỉ một suy nghĩ lóe qua, Giang Du lập tức khôi phục bình thản như cũ: "Bên này mời."Ngay sau đó Giang Du liền dẫn đường phía trước.
"Thú ca." Tiểu Tiểu kéo tay áo Lệ Thú, có chút áy náy, rõ ràng đã ởtrong hoàn cảnh xấu, lại gặp phải loại chuyện phiền toái này: "khiếnchàng thêm phiền toái rồi."
"Không liên quan tới nàng." Lệ Thú nhìn bóng lưng Giang Du, tín niệmcàng thêm kiên định: "Nàng làm tốt lắm, tên Tiểu Tiểu này chỉ có ta mớicó thể gọi!"
...
...
Dọc theo đường đi Tiểu Tiểu ngơ ngác đi theo Lệ Thú thẳng tới phòngkhách của Giang gia, phòng khách rộng rãi trang trí thanh lịch, mấy bứctranh thủy mặc thêm phần cao nhã, điềm tĩnh, hương khói tỏa ra từ lòhuân hương trên bàn trà lại thêm vài phần tiên khí, gia cụ bằng gỗthoang thoảng mùi đàn hương.
Cho đến khi Yến Doanh còn có đại ca của Tiểu Tiểu Yến Thanh Nam cùng lục tỷ Yến Thanh Như đi tới, Tiểu Tiểu mới lấy lại tinh thần.
Rồi lại bất tri bất giác lâm vào trầm tư.
Đại đầu gỗ nói tên Tiểu Tiểu này chỉ có hắn mới có thể gọi ôi! Thú ca chắc chắn là thích nàng rồi!
Tâm trí Tiểu Tiểu sớm đã bị tin tức này lấp đầy, một cỗ ngọt ngào cùng hạnh phúc không ngừng nảy lên.
Làm người nha! Chỉ cần thấy đủ sẽ thật hạnh phúc!
"Tiểu Tiểu!" Yến Thanh Như lại gọi tên Tiểu Tiểu.
"A... A? Chuyện gì?" Tiểu Tiểu cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, mờ mịt không biết làm sao nhìn Yến Thanh Như.
"Các ngươi..." Yến Thanh Như liếc mắt lườm Lệ Thú một cái, khinh miệttrong mắt rõ ràng, đến cả che giấu cũng ngại phiền, Lệ Thú vẫn như trước mặc bộ quần áo mang từ Dạ Ngưng Bảo, sau khi trải qua nhiều chuyện đãsớm không nhìn ra chất liệu thượng hạng của nó rồi, trừ bỏ có thể giữgìn sạch sẽ ở bên ngoài, bên trên còn điểm thêm vài mảnh vá:"tại sao các ngươi có thể đến nơi này?"
" áp tiêu đến!" Tiểu Tiểu trả lời như một việc đương nhiên, nhưng tronglòng lại không ngừng oán thầm: ngươi cho là chúng ta muốn đến à! Nếukhông phải cái tên hỗn đản không biết xấu hổ kia dùng các ngươi uy hiếpchúng ta, ta đã sớm cùng Thú ca chạy thật xa rồi!
Lệ Thú vẫn là vẻ mặt nghiêm túc như trước kia, lẳng lặng nghe Tiểu Tiểunói chuyện với người Yến gia, nói thật nếu có thể hắn căn bản không muốn tiếp xúc cùng với người của Yến gia, người của Yến gia đối xử không tốt với Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu ở Yến gia mười bảy năm, trừ bỏ cho tiền, đếntình thương tối thiểu những người Yến gia cũng keo kiệt mà bỏ ra, đâyđâu phải hành vi của người làm cha?
Trên sách có nói: cha hiền con thảo, đương nhiên là chỉ có cha hiền thì con mới hiếu thảo!
Có lẽ bốn chữ “tiểu nhân xu lợi” là hoàn toàn chuẩn bị cho những người Yến gia.
Nhưng mà tiểu nhân xu lợi sánh đôi với ngụy quân tử Giang gia, một đôi quá đẹp!
"Vậy còn các ngươi?" Tiểu Tiểu tiếp tục hỏi: "Các ngươi đến Giang gia đến tột cùng để làm cái gì?"
"Gần đây Giang công tử kêu gọi rộng rãi hào kiệt trong thiên hạ, làmthông gia của Giang gia, Yến gia tự nhiên cũng đến hỗ trợ."Trên mặt củaYến Thanh Nam treo đầy hai chữ tự đắc.
Kêu gọi rộng rãi hào kiệt trong thiên hạ?
"Vì sao?" Tiểu Tiểu không hiểu hỏi.
"Tà kiếm Huyết Yêu." Giang Du giải đáp cho Tiểu Tiểu cùng Lệ Thú: "Tạihạ bất tài, ngẫu nhiên gặp được tà kiếm Huyết Yêu,loại vũ khí khó gặpnhư Huyết Yêu kiếm này tất nhiên cần người có đức mới nhận được, bởi vậy tại hạ hi vọng triệu tập hào kiệt trong thiên hạ, tìm kiếm một chủ nhân cho Huyết Yêu kiếm."
Tìm kiếm chủ nhân cho Huyết Yêu kiếm sao? Tiểu Tiểu nghi ngờ nhìn GiangDu, rồi lại quét mắt nhìn một lượt những người Yến gia, trừ Yến Doanhcòn có chút lo lắng, những người còn lại đều mang vẻ tự đắc.
Đến tột cùng là có cái gì không đúng nhỉ?
...
...
Hôm đó, Tiểu Tiểu cùng Lệ Thú ngủ lại ở Giang gia, tiền áp tiêu cũngđược tổng tiêu đầu đưa tới. Lệ Thú cùng Tiểu Tiểu bước đầu thoát khỏicảnh nghèo khó, lần này tiền phí áp tiêu tương đối nhiều, cũng đủ cho Lệ Thú cùng Tiểu Tiểu dùng tiết kiệm một thời gian.
Đêm hôm đó...
"Tiểu Tiểu, tỉnh tỉnh, Tiểu Tiểu."
Tiểu Tiểu còn buồn ngủ mở to hai mắt đang mơ mơ màng màng lại thấy Lệ Thú ăn mặc chỉnh tề đứng ở bên giường.
"Thú ca?"
"xuỵt—" Lệ Thú đặt ngón trỏ lên trên môi. Nháy mắt ra dấu với Tiểu Tiểu, ý bảo nàng cẩn thận nghe.
Ban đêm yên tĩnh tất cả mọi người đều bình yên đi vào giấc ngủ, nhưng trong Giang phủ lại đầy âm thanh huyên náo bị đè nén.
Tiểu Tiểu nhăn mày lại, lập tức khoác thêm áo ngoài, khẽ gật đầu với Lệ Thú.
Lệ Thú ôm lấy Tiểu Tiểu, lặng lẽ mở cửa sổ mở ra một đường nhỏ, bênngoài loáng thoáng có bóng người ẩn hiện. Sau một lúc lâu, bóng ngườibiến mất, Lệ Thú ôm Tiểu Tiểu lưu loát phi thân lên nóc nhà. Vừa nhanhnhẹn tránh qua tầng tầng lớp lớp canh phòng mà chạy thẳng tới gian phòng của Giang Du.
Việc nghe lén người khác nói chuyện là việc không đạo đức, nhưng vì antoàn, Lệ Thú cũng không thèm để ý việc này. Hắn tuy ngoan cố nhưng tuyệt đối không cổ hủ.
Lệ Thú cùng Tiểu Tiểu nằm trên nóc nhà, ban đêm gió hơi lạnh nhưng TiểuTiểu lại không cảm thấy lạnh một chút nào, có lẽ là Lệ Thú dùng nội lựcbảo vệ nàng.
Mà phía dưới một người trông có vẻ là quản gia mang theo một đội nhân mã vội vàng chạy tới trước cửa phòng Giang Du, cẩn thận từng li từng tí gõ cửa phòng: "Lão gia, tiểu nhân đem đồ tới!"
"Đã tới?" Không tới một lát đã thấy Giang Du từ trong phòng vọt ra, vẻ mặt vội vàng.
"Dạ, lão gia." Quản gia trịnh trọng đưa hộp kiếm được bọc bằng vải đỏ cho Giang Du.
Mà hộp kiếm kia cho dù đã dùng vải đỏ bọc, Hung Sát khí vẫn như trước mơ hồ từ hộp kiếm lộ ra.
Huyết Yêu kiếm!
"Ha, ha ha, ha ha ha ha ha!" Giang Du điên cuồng cười ra tiếng, trongđêm yên tĩnh tựa như tiếng cú kêu trong đêm."Cuối cùng cũng tới tay!"ánh mắt Giang Du bắt đầu đỏ lên: "Muốn lợi dụng ta?" Giang Du không khỏi hừ lạnh một tiếng, "Giang gia tưởng lợi dụng ta mà ngon à?"
Lợi dụng hắn?
Lệ Thú nhăn mày, đến cuối cùng là xảy ra chuyện gì?
Giang Du liếc quản gia một cái: "Chấp hành nhiệm vụ lần này chính là những người này?"
"Dạ, lão gia."
"Biết nên làm như thế nào không?" Giang Du ôm hộp kiếm xoay người, không nhìn những gia đinh kia nhưng vẻ mặt lại lộ vẻ quỷ dị.
Quản gia vẫn kính cẩn như trước hướng Giang Du cúi đầu: "Đã biết, lão gia."
Giang Du gật đầu rồi trực tiếp vào phòng.
Mà quản gia lại đứng thẳng dậy, hướng trái phải vung tay lên: "Lên!"
Lập tức những người mai phục xung quanh bỗng chốc từ bốn phía nhảy ra,rõ ràng những người này đã có chuẩn bị từ trước còn đối phương không cóchuẩn bị, nhất thời những người vận chuyển Huyết Yêu kiếm bị phục kíchrơi vào thế hạ phong, bị giết gần hết.
Trên nóc nhà Lệ Thú lập tức che mắt Tiểu Tiểu lại không muốn để nàngthấy một màn máu me này, nhưng Tiểu Tiểu vẫn có thể ngửi thấy mùi máutươi làm người ta nôn mửa, không khỏi khẽ phát run.
Đây là giang hồ sao?
Tàn nhẫn như thế, không có chút tình người như thế?
Rõ ràng những người này là thủ hạ của Giang Du!
"Thú ca..." Tiểu Tiểu thấp giọng lẩm bẩm.
"Ừ?"
"Chờ chúng ta giao Huyết Yêu kiếm cho Ôn đại ca cùng Ôn đại tẩu, hoànthành giao phó của trụ trì đại sư rồi chúng ta trở về Nam Dương đượckhông?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]