Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Hóa ra trên một cái bàn khác, một thiếu niên thân mặc nho y mang bội kiếm đang ngồi, bên cạnh là một nữ nhân đang tuổi trổ hoa, mặt mang lụa đen. Ở nơi đó còn có một đầu Hắc Miêu mắt tròn lập lòe đang đùa giỡn. Nhìn thấy Hắc Miêu kia, Thái Xương Nghĩa cũng bất giác khẽ giật mình. Vừa vặn lúc này, thiếu niên kia buông xuống bát đũa, ngẩng đầu lên, rõ ràng chính là đồng môn sư huynh của Nguyễn Hồng Ngọc, Tiêu Thù.
Thái Xương Nghĩa không nhận biết Tiêu Thù, nhưng đã từng nghe Hoa Vân Long kể về đầu Hắc Miêu kia. Chỉ thấy Tiêu Thù kia ngưng tụ ánh mắt, bỗng nhiên đứng dậy, cười âm hiểm nói: "Hoa tiểu tử, chúng ta đã lâu không gặp a."
Lời này vừa ra, nữ nhân mặt mang lụa đen kia đột nhiên ngẩng đầu, ngay sau đó thân thể run lên. Cho dù nàng mang lụa đen che mặt, thậm chí chưa hề mang theo đầu Hắc Miêu kia, Hoa Vân Long cũng có thể liếc mắt nhận ra thân phận của nàng, nàng chính là Vưu thị tự xưng thê thiếp của Tư Mã Trường Thanh, một mực "thủ hộ" linh đường, kẻ hiềm nghi là hung thủ nhất đang ở ngay trước mắt, cũng khó trách Hoa Vân Long muốn phát lạnh a. Chỉ thấy Vưu thị kia khẽ đưa tay kéo ống tay áo của Tiêu Thù, nhỏ giọng nói ra: "Không nên sinh sự, chúng ta đi."
Thái Xương Nghĩa cũng là người thông minh, đột nhiên trầm giọng nói: "Đi? Chạy đi đâu?"
Chỉ nghe Hoa Vân Long chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-hon/2615506/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.