Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Đến lúc này Thái Xương Nghĩa mới tỉnh ngộ, lớn tiếng kêu lên: "A, ta hiểu được, hóa ra ngươi... Ha ha! Lão đệ, Thái Xương Nghĩa ta cũng phục ngươi." Trong tiếng cười vui vẻ, đặt mông ngồi xuống.
Chỉ nghe Cổ Yên thở dài lần nữa, nói: "Ai, hắn vẫn muốn ta tự động nói hết, một lần như vậy không thành, còn có thể tiếp tục lần thứ hai, xem ra các ngươi cũng đã sinh lòng nghi vấn đối với Di Tâm Viện này rồi."
Hoa Vân Long lặng lẽ mỉm cười, từ chối cho ý kiến. Cổ Yên khẽ ngừng lời, bỗng nói tiếp: "Gia sư nói thật không sai, hậu đại Hoa gia chắc chắn là bất phàm, lần này ta mạo muội sai lầm, mảnh cơ nghiệp này sợ là khó có thể giữ lại bí mật nữa rồi."
Hoa Vân Long bỗng nhiên chấn động, bật thốt lên hỏi: "Đây là cơ nghiệp của các ngươi, lệnh sư là vị nào?"
Cổ Yên khẽ gật đầu một cái, nói: "Gia sư họ Phương, húy danh Tử Ngọc."
Hoa Vân Long nhướng mày, bối rối nói: "Phương Tử Ngọc?"
Cổ Yên vuốt cằm nói: "Đúng vậy, Phương Tử Ngọc. Gia sư vốn chính là nghĩa muội của Ngọc Đỉnh phu nhân, võ công được truyền từ Ngọc Đỉnh phu nhân, vì thế, tiện thiếp cũng xem như là đệ tử môn hạ của Ngọc Đỉnh phu nhân. Hoa công tử biết rõ Ngọc Đỉnh phu nhân chứ?"
Đây quả thật quá hợp với hai câu cổ ngữ: "Đi mòn gót sắt tìm không thấy, khi tìm được chẳng mất chút công phu."
Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-hon/2615500/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.