Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Cổ Yên là kỹ nữ, hắn có liên hệ cùng kỹ nữ, ở trước mặt phụ thân, ngập ngừng không nói nên lời.
Giang Nam Nho Y nhíu chặt mày trắng một cái, nói: "Nam nhi, sao ngươi lại ấp a ấp úng? Gặp gỡ cái gì? Làm sao không nói?"
Dư Chiêu Nam ngập ngừng một hồi, cảm thấy không nói cũng không được, chỉ đành miễn cưỡng ngẩng đầu lên, đem chuyện đã xảy ra ở cửa Thủy Tây, kể ra rõ ràng từ đầu chí cuối.
Giang Nam Nho Y ngược lại cũng không có ý trách mắng nhi tử, hắn tĩnh tĩnh nghe Dư Chiêu Nam nói, sau đó hai mắt ngưng thần, chăm chú nhìn vào trên mặt Hoa Vân Long, dường như đang thăm dò cái gì, lại giống như trầm tư gì đó? "Kim Lăng ngũ công tử" cùng với đồng tử tay cầm gói thuốc, ngay cả thở dài một hơi cũng không dám, sợ quấy rầy Giang Nam Nho Y, vì thế trong lúc nhất thời, trên đại sảnh một mảnh yên lặng, người người đều khẩn trương vạn phần. Thật lâu sau, Giang Nam Nho Y giật mình kêu một tiếng, nói: "Ta biết được rồi, thủ pháp thật cao minh."
Vừa nói vừa cúi người thấp xuống, bàn tay nhẹ nhàng phủ lên đầu Hoa Vân Long, chậm rãi vỗ lên trên huyệt ngọc chẩm sau gáy của hắn. Trên mặt lão nhân bỗng nhiên lộ vẻ mừng rỡ, thuận thế nâng lên thân thể Hoa Vân Long, nói: "Cũng may Hoa công tử phúc lớn mạng lớn, các ngươi phi ngựa chạy như điên, để hắn bị xốc nảy lên xuống, mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-hon/2615483/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.