Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Biên dịch: Lúa
Lúc này ánh dương khắp nơi, bốn phía không người, giữa đồng hoang một mảnh yên tĩnh. Hoa Vân Long đưa mắt nhìn quanh, thở dài một hơi rồi cười nói: "Chỉ còn hai người chúng ta thôi."
Nguyễn Hồng Ngọc chợt thấy xấu hổ, ửng hồng hai gò má, nũng nịu hỏi ngược lại: "Hai người thì làm sao đây a?"
Hoa Vân Long cười cười: "Tất nhiên là nói chuyện tâm tình a."
Nguyễn Hồng Ngọc thản nhiên cười một tiếng, mắt nhìn bộ dáng của Hoa Vân Long ngọc thụ lâm Phong, kết hợp với thần sắc tài hoa phong lưu, không biết vì sao, phương tâm rung động một hồi. như có con hươu chạy loạn, dĩ nhiên xấu hổ vô cùng, một cảm giác nàng đã không có suốt bao lâu, hơi ngẩn người, cả người nhẹ nhàng nhảy lên, ngẩn ngẩn ngơ ngơ đã nhảy lên lưng ngựa mà không biết. Hoa Vân Long rung động mày kiếm, khẽ hỏi: "Cô nương phải đi sao?"
Nguyễn Hồng Ngọc hé miệng cười một tiếng, hơi gật đầu một cái, miệng im lăng không nói.
Hoa Vân Long chuyển động ánh mắt, cười mỉm nói: "Thớt hồng mã này của cô nương thần tuấn phi phàm, nếu như nó chạy băng băng một đường, tại hạ thật đúng là không thể cản lại được."
Nguyễn Hồng Ngọc khẽ vuốt bờm ngựa, trên môi ngọc hiện lên một tình yêu nóng bỏng không cách nào ức chế, cười dịu dàng nói: "Tiểu mã nhi này chính là một loại bảo mã hiếm có dị thường, bảo mã có danh tiếng trên giang hồ quả thật không thiếu, nhưng tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-hon/2615428/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.