Đường phố Trường An vẫn phồn hoa náo nhiệt giống như trước đây, người bán hàng rong bên đường mọc lên như nấm.
“Phụ thân không thả con xuống sao?” Cứ cách một đoạn thời gian, Phán Nhi sẽ hỏi.
Bé nhớ mẫu thân có nói, thân thể của phụ thân không tốt, bé nặng như vậy, sẽ không tạo thành gánh nặng cho phụ thân chứ?
“Ở đây nhiều người, phụ thân ôm sẽ không bị lạc.”
Hắn như vậy thật giống một người phụ thân rất yêu thương nữ nhi, đem nữ nhi nâng ở trong lòng bàn tay, cưng chiều, che chở, phụ thân thật sự xem bé như nữ nhi để yêu thương sao?
“Có thích không?” Lục Quân Diêu cầm tay nữ nhi lắc lắc cười hỏi.
Lúc này Phán Nhi mới phát hiện từ lúc nào trên cổ tay được đeo một chuỗi vòng bạc, trên vòng có đính hạt châu trắng trắng, còn có chuông nhỏ, chỉ cần giơ tay một chút sẽ phát tiếng kêu leng keng trong trẻo vang lên.
Bé lại lắc lắc tay. Leng keng, leng keng…
“A,a…” Tiếng kêu thật dễ nghe.
Dao động, lắc lư, mới lạ, thú vị, bé chơi đến vô cùng vui vẻ.
“Khách quan, đây là thiên kim tiểu thư nhà ngài sao?”
“Phải, là hòn ngọc quý nhà ta.” Ngón tay thỉnh thoảng chạm vào chuông nhỏ, cùng vui đùa với nữ nhi.
“Sinh thật tốt, ngài thật có phúc khí.”
“Đa tạ lời khen.” Thanh toán ngân lượng, lại lưu luyến xem mấy quầy hàng, nhìn thấy một cây trâm màu trắng, phía trên không có thêm vật trang trí dư thừa, chỉ khắc đúng một Bỉ dực song phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-gap-han/1862136/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.