Edit: Gia Lăng Tần
Ánh mặt trời sáng sớm dần xua tan sương mù, ở ngã tư đường, người đi đường cũng dần dần nhiều hơn, Mộ Dung Vân Thiên bất giác thả lỏng dây cương trong tay, để con ngựa chậm rãi bước đi. Cô gái ngồi phía trước đang tò mò nhìn chung quanh, không chịu an phận ngồi yên, hắn cúi đầu, dễ dàng chạm tới mái tóc đen tuyền của nàng, đáy lòng cảm thấy an tĩnh mà ấm áp, hắn hơi hơi thu cánh tay lại, nhốt chặt cô gái trong lòng. Không phải ai cũng có thể có được may mắn mất rồi mà tìm lại được, lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy ông trời ưu đãi hắn. Cưỡi chung một con ngựa với Mộ Dung Vân Thiên, Thịnh Bảo Hoa ngồi trước mặt hắn cũng cảm thấy trong lòng không yên, bởi vì nàng bỗng nhiên không hiểu được tâm tư của hắn nữa. Một kẻ từ trước đến nay bề ngoài thì ôn hòa kỳ thật trong lòng luôn cách xa người ta tới ngàn dặm như hắn, đột nhiên lại trở nên hoà nhã dễ gần như vậy, thực là khiến nàng cảm thấy sợ hãi. Vốn trước đây nàng đã định ôm uất ức mà quay về Bảo Vân sơn, nhưng nghe được tin Khúc Thanh Thương không những hạ độc nàng, lại còn vu cho nàng tội ăn trộm Thu Thủy Tập, lúc đó tức giận lên, mới hung hăng chạy đến thành Quy Hưu trả thù. Nhưng chuyện Thịnh Bảo Hoa trộm Thu Thủy Tập rồi bỏ trốn mà giang hồ đồn đại, bởi vì có Mộ Dung Vân Thiên thanh minh cho nàng, hơn nữa Minh chủ Vương Cảnh Ngôn cũng không truy cứu, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-dung-so/1532099/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.