Tại sảnh lầu ba khách sạn Vương triều Đại Đường, sự trang trí tinh xảo không nói ra được. Khách sạn cố đô bậc nhất quả là có chút khác so với địa khí mấy khu khác.
Sảnh truyền thông giờ phút này đã sớn tiến hành xong bố cục đại hội giám bảo. Hội trường đại hội giám bảo này so với cảnh tượng trên TV không khác nhau lắm, rất nhiều chỗ ngồi sắp thành hình bán nguyệt, hướng lên bục khán đài.
Chỗ ngồi vòng bán nguyệt còn chia ra thành nhiều khu vực nhỏ, mỗi khu ước chừng có thể chứa được 5 người, cái bàn ở giữa thì bày tự thư viết dãy số Ả-rập.
Bảo an thì được bố trí khá nghiêm mật.
Tuy bảo an đều rất nho nhã lễ độ, rất có giáo dưỡng, nhưng không có thư mời tuyệt đối không được vào hội trường. Dựa theo quy tắc hội trường, cùng với đại hội giám bảo hay nói thẳng chính là một hội bán đấu giá. Căn cứ theo mấy đại hội giám bảo trước thì mỗi đại hộ đều xuất hiện bảo vật quý hiếm, thậm chí còn có bảo vật cấp quốc gia với giá bán trên trời. Bởi vậy, bảo an ở hội trường phải nghiêm mật một chút cũng là điều đương nhiên.
Tất nhiên văn vật phải có lai lịch trong sạch, nếu là hàng lậu mà tới đại hội giám bảo khoe khoang thì chính là tự tìm phiền toái rồi.
Uyển Thiên Thiên giao cho nhân viên bảo an kiểm tra thư mời, là số 31.
Có hơi chút bất ngờ chính là bảo an vừa thấy số này liền tươi cười, đối với bọn họ khách khí gấp đôi, tự mình dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529551/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.