- Ưu Ưu, chúng ta chuẩn bị một chút, lập tức mở cái hộp kia ra.
Tân Lâm không có giải thích cái gì với Uyển Thiên Thiên bọn họ, trực tiếp nói với Phong Vãn Nương.
Hiện tại, Tân Lâm vô cùng khát khao có thể tại nơi này mở hộp đen kia ra, có lẽ có thể trợ giúp Tiêu Phàm rất nhanh khôi phục trên thuật pháp. Cứ cho là tính khả thi rất ít, nhưng chỉ cần có một phân hy vọng, cũng phải tranh thủ.
- Được, còn thiếu một bước cuối cùng, bất cứ lúc nào đều có thể mở ra.
- Chờ một chút.
Tiêu Phàm khoát tay chặn lại, nói.
Mấy đại mỹ nữ đều ngửa đầu nhìn về phía hắn.
- Tân nhi, em đi đón Cơ Khinh Sa và Phạm Nhạc đến đây.
- Đón bọn họ tới đây sao?
Tân Lâm rất kinh ngạc hỏi lại một câu.
- Đúng. Chiếc hộp này là chúng ta cùng nhau mang về từ Tần Quan bên kia, hiện tại muốn mở ra, cũng có thể mời cô ta đến xem. Nếu thực có đồ vật gì đó, mọi người lại thương lượng làm sao để phân phối.
- Tiêu Phàm, việc này không cần thiết chứ?
Không đợi Tân Lâm đáp lời, Uyển Thiên Thiên liền tranh nói, hai hàng lông mày nhíu lại.
Chiếc hộp đen này là ba vị đương gia Yên Chi xã chúng tôi quên cả sống chết từ trong địa cung mang ra ngoài. Tiêu Phàm anh đã cứu mệnh tôi, tôi cảm kích ơn cứu mệnh của anh, liền đem hộp đen giao cho anh xử trí. Trừ việc này ra, còn có quan hệ gì với người khác sao?
Tiêu Phàm liếc nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529532/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.