- Tiêu tiên sinh, tôi, tôi thật sự không có ý đó…
Đổng Thiên Lỗi sau khi hoang mang sợ sệt, lại rất lúng túng nói.
Lão Thường, lão Địch và tên râu Nhân Đan kia mặc dù đang nằm úp sấp, tốt xấu gì cũng đang ở trước mặt, cứ như vậy thừa nhận mình mượn tay người ngoài xử lí “huynh đệ” trong nhà, Đổng đại ca cũng có chút ngượng ngùng, da mặt còn chưa có dày như vậy.
Tiêu Phàm dùng ánh mắt quét qua y một cái, thần sắc lãnh đạm.
Quả tim của Đổng Thiên Lỗi lại trực tiếp trầm xuống, đột nhiên phát hiện, ở trước mặt Tiêu Phàm bày ra tâm địa như vậy, quả thật là tính nhầm rồi. Người này mặc dù trẻ tuổi, lại nhanh nhẹn thông minh, cơ trí vô cùng.
- Đổng tiên sinh, ta chỉ có một yêu cầu.
Một lát sau, Tiêu Phàm chậm rãi nói.
Đổng Thiên Lỗi không kìm lòng được hỏi:
- Yêu cầu gì?
- Toàn bộ thành viên trong nhóm lưu manh ở ga tàu, ông phải cung cấp một danh sách tên hoàn chỉnh cho cơ quan công an. Tất cả hành vi phạm tội liên quan đến mấy tên này và cả băng đảng bên nhà ga, ông nhất định phải trần thuật chi tiết cho cơ quan công an.
Tiêu Phàm quét ánh mắt qua lão Thường đang nằm dưới chân Đường Huyên, chuyển hướng về phía Đổng Thiên Lỗi, nói.
- Nếu có một con cá nào lọt lưới, tất cả hậu quả, đều do ông chịu trách nhiệm.
Giọng điệu của Tiêu Phàm vẫn là không nhanh không chậm, nghe vào lỗ tai Đổng Thiên Lỗi, lại nặng trĩu muôn phần, trong lòng không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529518/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.