Tiểu nha đầu không lâu sau liền chủ động cúp điện thoại, phỏng chừng là bị Nhiêu Vũ Đình tóm rồi. Tiêu chân nhân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thuận tay lau mồ hôi trên trán, ngay cả áo lót đều đã ướt đẫm .
Loại cảm giác mồ hôi lạnh nhỏ giọt, Tiêu chân nhân rất lâu không được nếm thử rồi .
Chiếc Mercedes Benz dừng ở một nơi tương đối rộng bên ngoài ngõ, Tiêu Phàm bước xuống xe, hai hàng lông mày hơi nhíu lên một chút, lập tức sắc mặt lại trở lại bình thường, đi vào trong hẻm. Trong chốc lát này, Tiêu Phàm rất rõ ràng cảm giác được, xung quanh hẻm, có tồn tại không ít kẻ theo dõi.
Lần này, người canh cửa là Khương Nhị, nhìn thấy Tiêu Phàm, lập tức cung cung kính kính chào hỏi, mời tiểu sư thúc đi vào bên trong.
Trong sương phòng của tứ hợp viện, ánh đèn sáng tỏ, Văn nhị thái gia một bên thưởng thức trà, một bên xem sách. Văn Thiên xem là sách dùng chỉ đóng gáy, bìa sách đã cũ, trang sách đã ố vàng, có thể thấy sách này đã có tuổi rồi.
Nhìn thấy Tiêu Phàm, Văn Thiên cười ha hả, đặt sách xuống, nói:
- Sư đệ, quay về rồi à?
Trước khi Tiêu Phàm đi Tần Quan, đã gọi điện liên hệ với Văn Thiên , thông báo hành tung của mình.
- Thế nào, lần này có thu hoạch gì không?
Lịch thiệp mời Tiêu Phàm ngồi ở ghế mây đối diện, Khương Nhị dâng trà thơm cho Tiêu Phàm, Văn nhị thái gia mỉm cười hỏi.
Sở dĩ Tiêu Phàm vội vội vàng vàng cùng Cơ Khinh Sa đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529504/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.