- Miếu Đông Hoa đế quân?
Nhìn thấy tấm biển ở giữa căn nhà đổ nát, Tiêu Phàm bỗng sững sờ.
Nếu không có tấm biển kia, thì không ai biết “Miếu Thần” với căn nhà đổ nát này là một. Tấm biển nền đen chữ vàng, nhưng qua thời gian dài, nước sơn vàng kim và đen đều đã bong ra từng mảng, rách nát, điêu khắc trên tấm biển này vẫn còn là chữ tiểu triện. Có mấy người nhận ra hoa văn nguệch ngoạc này, đó là năm chữ “Miếu Đông Hoa đế quân”?
Về việc đào mộ, Tiêu Phàm chưa quen lắm, nhưng cũng không xa lạ gì.
Nói chưa quen lắm là vì Tiêu Nhất thiếu chưa bao giờ đào mộ, nói không xa lạ gì là vì có không ít sổ ghi chép về trộm mộ trong “Thập Di Thiên” và “Dật Văn Thiên” của “Vô Cực Thuật Tàng”.
Mặc dù trộm mộ là việc không tốt, nhưng lại là công việc từ xưa nay, các triều đại nào cũng có. Trong lịch sử, một số nhân vật nổi tiếng đều trộm mộ.
Miếu Đông Hoa đế quân cách Dương Tây trấn khoảng năm đến sáu mươi dặm.
Trong đó, bốn mươi dặm có thể đón xe, hai mươi dặm còn lại chỉ có thể đi bộ. Thậm chí năm dặm đường núi cuối cùngsớm đã bao phủ bởi các loại bụi cây, không tìm kỹ, sẽ không tìm thấy đường dẫn.
Đi trên con đường núi như thế này, Cơ Khinh Sa nhiều lần cau mày lại.
Nói thật thì Cơ tổng vẫn chưa từng đi qua con đường như thế này.
Nếu như đây cũng được gọi là đường.
Đám người Uyển Thiên Thiên thông thạo, Cơ Kinh Sa chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529482/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.