Phạm Nhạc ngồi ở vị trí ghế lái cũng xuống xe, không tiếng động đi theo phía sau Cơ Khinh Sa. !
Mỗi lần gặp mặt Cơ Khinh Sa đều nhìn thấy Phạm Nhạc, nhưng mỗi lần gặp Phạm Nhạc, Từ Chấn cũng không thể kìm được trong lòng phát lạnh. Người đàn ông lạnh lùng trầm tĩnh này luôn gây cho người khác một loại áp lực tâm lý rất lớn.
Nếu như nói Cơ Khinh Sa là một bông hồng có gai, thì Phạm Nhạc chính là vị hộ hoa sứ giả ngày đêm canh gác, dường như bất kể là ai chỉ cần quá thân cận với Cơ Khinh Sa thì Phạm Nhạc sẽ không chút do dự phá thành từng mảnh.
Điều này thật ra cùng Tân Lâm cô gái xinh đẹp luôn đi theo bên cạnh Tiêu Phàm tuy cách thức làm việc không giống nhau, nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ lạ.
Tuy nhiên nam nữ có sự khác biệt, ở trong mắt Từ Chấn thì Tân Lâm thuận mắt hơn Phạm Nhạc nhiều.
- Ngọc Sinh, cậu bồi Cơ tổng vào ngồi trước đi, tôi ở đây đợi là được rồi.
Từ Chấn làm chủ lập tức đứng lên thu xếp.
Cơ Khinh Sa mỉm cười đứng bên cạnh Từ Chấn nói:
- Giám đốc Từ không cần khách khí, tôi vẫn là chờ ở đây một lúc nữa.
- Cái này thì không dám…
Từ Chấn vội vàng nói.
Cơ Khinh Sa liếc nhìn y một cái, thản nhiên nói:
- Giám đốc Từ, người khác không đảm đương nổi, chứ Tiêu Nhất thiếu thì khẳng định là rất xứng đáng.
Từ Chấn giật mình kinh hãi:
- Cơ tổng cũng quen biết Tiêu Nhất thiếu?
Cơ Khinh Sa khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529464/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.