Phòng bên cạnh còn đang trong khiếp sợ, Nhiêu Ngọc Sinh lại chạy vào rồi.
Nhiêu Ngọc Sinh khoảng tầm hơn bốn mươi tuổi, là em trai của Nhiêu Vũ Đình, kế thừa đại bộ phận sản nghiệp của Nhiêu gia, trong giới thương gia trong nước cũng là nhân sĩ nổi danh. Nhiêu Ngọc Sinh gật đầu trước với anh rể, sau đó vội vã nói với Nhiêu Vũ Đình:
- Chị, Từ Chấn Nam gọi điện thoại đến cầu cứu rồi…..
Thần sắc thật là lo âu.
Đối với sự lo âu của em trai, Nhiêu Vũ Đình rất hiểu, Nhiêu Ngọc Sinh là một trong những đại cổ đông lớn của ngân hàng Đại Sinh. Nếu như Từ Chấn Nam và ngân hàng Đại Sinh sụp đổ, tổn thất của Nhiêu Ngọc Sinh sẽ rất thê thảm. Mặc dù nói không đến mức liên lụy đến cả tập đoàn Nhiêu Thị sụp đổ, ít nhất cũng sẽ làm tổn hại đến nguyên khí.
Một ngân hàng sụp đổ, tuyệt đối không dừng lại ở một mắt xích tiền bạc đơn giản như thế.
Bên trong có rất nhiều gút mắc rắc rối.
Độ tín nhiệm của công chúng cũng là cực kỳ quan trọng.
- Cậu có thể cứu nổi ông ta sao?
Không đợi Nhiêu Vũ Đình trả lời, Phương Lê mở miệng trước, nhẹ giọng hỏi.
Với tình huống bình thường, ông và Nhiêu Vũ Đình đang ở thư phòng, Nhiêu Ngọc Sinh sẽ không tùy tiện chạy vào, lần này nhìn bộ dạng là vị ép gấp gáp rồi, không quan tâm đến lễ tiết lễ độ gì đó nữa.
Nhiêu Ngọc Sinh lập tức quay mặt về phía anh rể, lo âu nói:
- Anh, chuyện này à, vẫn thật sự phải nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529455/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.