Nhìn theo vẻ mặt kia của Trần Dương, cô thật muốn một ngụm nuốt chửng Tiêu Phàm.
Tính hiếu thắng của Trần Dương cực kì mạnh, từ lúc hiểu chuyện tới giờ, bất kể chuyện gì đều rất nỗ lực phấn đấu, mỗi học kì đều giành được vị trí thứ nhất. Đứng đầu kì thi tốt nghiệp tiểu học, đứng đầu tốt nghiệp trung học, thi vào trường đại học cũng đứng thứ nhất toàn trường. Sau khi tới đơn vị, cũng đều tranh đứng đầu, dũng cảm mà tiến tới. Hiện tại bộ phận an ninh được lãnh đạo coi trọng, tuy còn trẻ tuổi nhưng đã là người phụ trách nhỏ tuổi nhất rồi.
Trần Dương cũng không phải là thành viên bộ phận an ninh vòng ngoài, mà chính là thành viên trung tâm của bộ phận.
Nhìn cô trẻ tuổi như vậy, lại là nữ đồng chí, có thể phụ trách một tiểu tổ ở cục an ninh trung tâm đã là rất giỏi rồi. Thậm chí ban lãnh đạo rất coi trọng cô, kì vọng cô rất nhiều. Cho tới ngày nay, cô đã tham gia rất nhiều hành động trọng yếu, đều là hành động do bộ phận an ninh tổ chức. Mỗi lần hành động, biểu hiện của Trần Dương cũng rất biết tròn biết méo.
Bây giờ tên công bột Tiêu Phàm lại dám coi thường cô, bảo cô ở đây phụ trách "tiếp ứng", nói trắng ra chính là không tin tưởng cô, bảo cô đứng một chỗ xem cuộc vui.
- Tiêu trưởng phòng, anh có phải tự đại tới mức quá đáng rồi hay không?
Trần Dương không chút khách khí thét lên hỏi, cặp mắt xinh đẹp xếch lên, đốm lửa tóe tứ phía.
Tiêu Phàm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529424/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.