Không khí trận đấu cẩu không nhẹ nhàng như trong quán cà phê!
Trận đấu cẩu lớn như vậy nhưng người xem đều đã ra về từ sớm. Thi thể khổng lồ trên đài đấu cẩu đã bị người ta kéo đi, Tề Bình hôn mê bất tỉnh cũng không thấy bóng dáng đâu.
Nghiêm Bác sai người đưa Tề Bình đi trị liệu, tránh gây tai nạn chết người, tất nhiên là không gây tai nạn chết người thì tốt hơn.
Đỡ phải phiền toái.
Cơ Khinh Sa vẫn ngồi trong phòng bao, lại châm một điếu thuốc bạc hà, hai hàng lông mày nhíu lại. Lọai thuốc lá dành cho phụ nữ này hương vị rất nhạt, về cơ bản không bao gồm nhiều thành phần thuốc lá. Cơ Khinh Sa cũng không nghiện thuốc lá, chỉ khi nào gặp sự việc đặc biệt khó giải quyết mới hút. Nhiều khi đây cũng chỉ là một thói quen mà thôi.
Tiêu Phàm là người tài đức xuất thế, khiến mọi việc tối nay lộn xộn hết cả lên.
Cơ Khinh Sa ý thức được, có lẽ lần này mình thực sự gặp được đối thủ rồi.
Trước đó Cơ Khinh Sa quả thật không thèm để tâm đến mấy tên đại thiếu gia nhà quyền quý. Cơ Khinh Sa đích thực là “người trong nghề”, cô biết rất rõ trong con mắt những người dân bình thường thì đám công tử này ai cũng đều hiển hách, cao cao tại thượng, ai cũng là hổ không thể động đến được. Kỳ thực nếu nhìn nhận một cách tỉ mỉ thì đám người này cũng chia làm năm bảy lọai, những thiếu gia đẳng cấp số một rất ít, ví như những người như Uông Thuật là những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529389/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.