- Nhị ca, hai triệu ư?!
Tiêu Thiên vừa mới đặt điện thoại xuống, Giang Vũ Thành liền hỏi, sắc mặt có chút ngưng trọng.
- Ừ.
Tiêu Thiên sa sầm mặt, gật gật đầu.
Tiểu Quế Tử nghiến nghiến răng, mày cũng nhíu lại, không lên tiếng.
Hai triệu quả thật không phải là một số lượng nhỏ. Tiểu Quế Tử tuy rằng biết kiếm tiền hơn so với Tiêu Thiên, nhưng vẫn còn xa lắm mới đạt được "Cảnh giới" như bọn người Diệp Hạo Văn, Uông Thuật Văn. Nói cho cùng, cha của gã chỉ là một Phó Cục trưởng thành phố mà thôi. Tiểu Quế Tử phải làm ra chút tiền, giành "Đường cong cứu quốc".
Mấu chốt là bọn họ không có nắm chắc tất thắng.
Tề Bình nâng chén trà lên uống một ngụm, cười nói:
- Nhị thiếu gia, hay là tôi cũng góp một chút? Tôi thật ra cảm thấy mạo hiểm không nhiều lắm.
Lời này cũng đã thấp thoáng ý tứ muốn ngồi cùng một chỗ với mấy vị công tử con ông cháu cha rồi.
Tiểu Quế Tử ánh mắt sáng ngời, nói:
- Lão Tề, ngươi có nắm chắc ư?
Tề Bình càng thêm vẻ ung dung, nhẹ nhàng nói:
- Bảy tám phần. Mấy vị nếu cảm thấy khó khăn, vậy hai triệu sẽ đều do tôi lấy ra, không vấn đề gì.
Tiểu Quế Tử con mắt liền chuyển động nhanh như chớp, ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Hay là như vậy, ngươi lấy ra một triệu, một triệu còn lại ba chúng tôi lấy ra.
Lại nói tiếp, Tiểu Quế Tử thật là có ý nghĩ, để Tề Bằng làm người cầm đầu, ba người mình cùng nhau khiêng một triệu, có vẻ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529381/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.