Sau đó Tiêu Phàm nói tiếp:
– Đan Cát thượng sư à! Như vầy đi, nếu như tôi cũng có dính dáng trong chuyện này vậy thì tôi sẽ đi tìm Gia Cát Thâu Vương đem kinh văn quyển thượng về.
Đan Tăng Đa Cát lắc đầu nói:
– Tiêu tiên sinh, tôi xin nhận hảo ý của tiên sinh, nhưng đây là chuyện của chúng tôi, không cần Tiêu tiên sinh phải hao tâm tổn trí. Tôi sẽ tìm Gia Cát Ánh Huy, hắn cũng thiếu tôi một câu trả lời.
Bất kể lời Tiêu Phàm nói là thật hay giả thì ít nhất dưới tình thế hôm nay, Đan Tăng Đa Cát cũng không thể tiếp tục dây dưa nữa. Rõ ràng đối phương đã hạ thủ lưu tình, bằng không thì xem như mình có thể chạy thoát thì ba vị sư đệ của mình cũng không thể thoát được.
Thực tế phải nói với việcTiêu Phàm đồng ý đi tìm Gia Cát Ánh Huy lấy kinh văn thì trong lòng Đan Tăng Đa Cát cũng không phải hoàn toàn không động tâm. Dù sao thì bản thân hắn đích thân đi làm cũng không dễ dàng như vậy, cái tên Gia Cát Ánh Huy đó xảo quyệt như hồ ly, muốn tìm được tung tích của tên tiểu tặc đó cũng không phải là một chuyện đơn giản. Nhưng nếu Tiêu Phàm đi làm thì không giống nhau, cậu ta là con cháu dòng chính của Tiêu gia, mặc dù Đan Tăng Đa Cát không quá hiểu biết về những thế lực đại hào môn kia, nhưng hắn cũng biết nếu Tiêu Phàm muốn tìm Gia Cát Ánh Huy tuyệt đối thuận lợi hơn hắn nhiều lắm.
Tiêu lão gia có thể vận dụng mạng lưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529338/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.