– Tân cô nương!
Tuyết Vực Đao Vương Đan Tăng Đa Cát dừng bước, yên lặng nhìn về phía Tân Lâm, âm thanh trầm thấp. Ba người đàn ông cao lớn phía sau hắn lập tức tản ra mơ hồ tạo thành thế bao vây vây kín Tân Lâm. Đan Tăng Đa Cát không mặc tăng bào, bốn người đều mặc trang phục thông thường của người Hán, cộng thêm gương mặt ngăm đen, da dẻ thô ráp, nhìn qua rất giống dân chúng tầng dưới thấp. Hiển nhiên là để tiện cho việc hành động.
Thử nghĩ ở trong nội địa mà có bốn gã đàn ông mặc tăng bào thầy tu của Tây Tạng rêu rao gây sự chú ý thì thực sự quá hấp dẫn ánh mắt của người khác. Bốn nhà sư Tây Tạng đột nhiên xuất hiện ở huyện Khánh Nam hẻo lánh, chỉ sợ là ngay cả chính quyền của huyện và cục tông giáo đều bị kinh động.
– Làm sao ngươi biết ta họ Tân?
Tân Lâm vẫn đứng rất tùy ý như trước, bình tĩnh hỏi.
– Gia Cát Ánh Huy nói cho tôi biết.
– Gia Cát Ánh Huy nói cho ngươi biết sao?
Trên mặt Tân Lâm nhanh chóng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
– Tân cô nương, lần này chúng tôi đến Khánh Nam không hề có ý tứ gì khác, chỉ là muốn Tiêu tiên sinh đem quyển kinh văn giao lại cho tôi, cấp cho Lạt Ma một cái công đạo.
Đan Tăng Đa Cát lắp bắp nói, giọng điệu của hắn đều đều không hề nhấp nhô lên xuống.
– Kinh văn quyển thượng? Đây cũng là do Gia Cát Ánh Huy nói cho ngươi biết? Hắn nói cho ngươi biết kinh văn quyển thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529336/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.