- Làm xong rồi sao?
Tiêu Phàm trở lại xe thì Tân Lâm cất giọng hỏi.
- Ừ.
Tân Lâm có chút bất ngờ:
- Tư tưởng của Tiêu lão gia thật đúng là sáng suốt.
Cô vốn tưởng rằng Tiêu Phàm phải tốn rất nhiều công sức, thậm chí phải áp dụng một số thủ đoạn, dù sao thì bố trí pháp trận trong phòng bệnh của Tiêu lão gia cũng là một chuyện khiến thế tục kinh hãi.
Tiêu Phàm mỉm cười, nói:
- Hơn năm mươi năm trước, ông nội có gặp qua sư phụ anh một lần, hơn nữa còn có chút giao tình.
- Hả?
Tân Lâm cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Còn có loại chuyện như vậy sao?
- Đi thôi, chúng ta cũng nên trở về chuẩn bị.
Tâm Lâm có chút do dự, dường như có chuyện muốn nói, cuối cùng vẫn nhịn xuống, khởi động xe, trực tiếp quay trở về Chỉ Thủy Quan.
- Mộc dục trai giới ba ngày, giờ tý ngày rằm mở lò luyện thuốc!
Về đến Chỉ Thủy Quan thì Tiêu Phàm liền phân phó ngắn gọn một câu.
Tân Lâm không giống như ngày thường, yên tĩnh tiếp nhận chỉ thị của cậu mà dừng bước, yên lặng nhìn về phía cậu, vẻ mặt cô vô cùng nghiêm túc trước nay chưa từng thấy qua.
Tiêu Phàm khẽ cười một tiếng:
- Lâm Nhi, thế nào?
Tâm Lâm nghiêm túc nói:
- Có phải anh đã quên mất một chuyện quan trọng nhất?
- Chuyện gì?
Tiêu Phàm giả vờ không hiểu.
- Người ứng kiếp!
Tân Lâm nói gằng từng câu từng chữ.
- Anh vì Tiêu lão gia mà luyện chế Càn Khôn Đại Hoàn Đan, nghịch thiên cải mệnh, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529312/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.