- Ông nội, ba, lão bí thư của thôn Hồng Sơn đã qua đời trước đó không lâu vì bệnh ung thư phổi, hai người có biết không?
Tiêu Phàm nhẹ giọng hỏi.
- Hả?
Đôi lông mày trắng bạc của ông cụ chợt nặng nề giương lên.
- Con nói là Tiêu Vĩ Thành?
Xem ra ông cụ vẫn còn rất ấn tượng với vị bí thư nơi quê nhà của mình, chỉ chốc lát đã nói ra tên của hắn. Căn cứ theo tuổi tác mà tính thì Tiêu Vĩ Thành nhỏ hơn so với ông ngót nghét chẳn ba mươi tuổi, theo vai vế cũng được xem là thế hệ sau.
- Đúng.. Chính là Tiêu Vĩ Thành.
- Hắn hẳn còn rất trẻ, làm sao lại bị ung thư phổi chết? Chắc là do hút thuốc quá nhiều?
- Năm mươi mấy tuổi, không đến sáu mươi tuổi. Không hút thuốc lá, cũng không uống rượu, cũng không hề có thói hư tật xấu nào. Lúc trước vốn thân thể của ông ấy rất tráng kiện, nhưng sau khi mộ viên của ông cố và bà cố xây xong không bao lâu thì tra ra bị ung thư phổi, rất nhanh đã qua đời.
Tiêu Phàm nói tóm gọn tình huống. Mặc dù Tiêu Vĩ Thành là bí thư chi bộ của thôn Hồng Sơn, nhưng khi hắn qua đời cũng không có ai coi như là chuyện quan trọng cần thiết phải báo cáo lên ông cụ. Huống chi khi đó ông đang nằm viện, loại tin tức có thể khiến cho tâm tinh ảnh hưởng này lại càng không thể để cho ông cụ biết.
Tiêu lão gia cau mày hỏi:
- Tiểu Phàm, con nói Tiêu Vĩ Thành là sau khi mộ viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529310/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.