Đang khi Đường Thế Dân đeo đuổi theo ý nghĩ viển vông chợt một ý niệm lóe qua trong óc chàng.
Bất giác chàng kêu à khe khẽ một tiếng thầm nhủ :
- Đúng rồi. Nếu gã Thượng Quan Văn này không phải sư muội của ta là Thượng Quan Văn Phụng thì còn là ai nữa đây?
Bởi vì nếu đem bớt đi chữ Phụng thì còn lại là Thượng Quan Văn chứ còn gì nữa.
Nàng cải nam trang đây!
Đường Thế Dân nghĩ ra điều này trong tâm trường chấn động lên không ngớt.
Quả thật chẳng sai chút nào vì cái diện mạo đó đúng là Thượng Quan Văn Phụng sư muội của chàng rồi.
Vậy thì cũng chẳng trách tại sao Độc Thủ Tiên Cô Tư Đồ Mỹ lại chẳng si mê cái dung mạo anh tuấn của sư muội chàng.
Một thiếu nữ kiều diễm như tiên nga giáng thế nay giả trang làm thanh niên thì sự anh tuấn quả đã tột bực rồi.
Đường Thế Dân cảm thấy vô cùng khích động khi đã nhận ra vị sư muội kiều diễm của mình nay lên miền Bắc này.
Chắc phải có nguyên cớ gì quan trọng đây chứ chẳng không đâu.
Nếu tính ra hai vị đại sư huynh và tam sư huynh hãy còn ở dọc đường nàngcũng vừa cất bước ra đi, nên hiện nay mới tới địa phương này.
Hay là Thượng Quan Văn Phụng cũng đang trên đường tìm kiếm chàng như nhị vị sư huynh đây?
Có thể như thế lắm chứ chẳng không đâu.
Song Thượng Quan Văn Phụng kiếm chàng với tính cách gì?
Nhị sư huynh chàng vốn là anh ruột của Thượng Quan Văn Phụng, chẳng rõnguyên do nào chết đi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hanh-quyet/15054/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.