Chương trước
Chương sau
“Đây không có khả năng.”
“Một đạo khí vận Thiên mệnh cuối cùng vì sao lại rơi vào Cố gia?”
“Là Cố Cẩm Niên sao? Đây không thể nào, một người chỉ là hoàn khố, sao có thể được Thiên mệnh gia trì?”
Dường như là trong chốc lát, trong Kinh đô vang lên rất nhiều thanh âm.
Ai có thể tưởng tượng đạt được.
Vương triều Đại Hạ một đạo khí vận Thiên mệnh cuối cùng thế mà lại rơi vào Cố gia?
Không chỉ như thế.
Còn cho Cố Cẩm Niên?
Cố Cẩm Niên là ai?
Trong mắt phần lớn người ở Kinh đô, đơn giản chính là một người siêu cấp quyền quý, kỹ thuật đầu thai đệ nhất thiên hạ.
Nhưng nói về Võ đạo thì Cố Cẩm Niên lại không được. Xuất thân thế gia võ tướng cũng chỉ như thế.
Muốn nói Nho Đạo thì Cố Cẩm Niên càng không được, đừng dùng tài tử Kinh đo đến so cùng Cố Cẩm Niên. Dù đi đến nơi thâm sơn cùng cốc tìm mấy người đọc sách bình thường cũng hơn Cố Cẩm Niên mấy lần.
Dạng người này lại được Thiên mệnh chiếu cố, bọn hắn sao có thế tán thành? Lại tin tưởng thế nào?
Nhưng sự thật lại là như thế.
Để bọn hắn thật sự mộng.
Chỉ là.
Ngay lúc vô số ánh mắt rơi vào Cố gia.
Ở trong viện bên cạnh.
Cửa lớn giờ khắc này cũng được mở ra.
Một thân ảnh, xuất hiện một chút trong mắt cường giả.
Bọn hắn có được thần thông, có Thiên lý nhãn, có thể thấy cảnh này, không che giấu được, chỉ là khí tức cũng sẽ bị người khác cảm ứng được.
Lúc bình thường không người nào dám đem ánh mắt nhìn vào phủ Trấn Quốc Công nhưng hôm nay lại khác biệt. Thiên mệnh xuất hiện, bọn hắn thật sự không nhịn được mà quan sát.
Mà theo cửa lớn mở ra.
Bóng người xuất hiện, dựa theo tầng tầng quang mang kim sắc, lộ ra thần để, đồng thời còn tản mát ra luồng khí tức đáng sợ.
“Là Cố lão gia tử?”
“Trấn Quốc Công?”
“Không phải Thiên mệnh lựa chọn Cố Cẩm Niên, mà là Trấn Quốc Công?”

“Tốt lắm, hoá ra là Trấn Quốc Công, vậy thì không sao.”
“Thì ra là thế, lão phu đã nói sao Thiên mệnh có thể lựa chọn Cố Cẩm Niên.”
“Cũng không đúng, Thiên mệnh lần này không phải lựa chọn Nho Đạo sao? Sao Cố lão gia tử lại đạt được rồi?”
“Ai nói nhất định là Nho đạo? Có lẽ lại là lựa chọn Võ đạo. Đây cũng không phải là chuyện không thể.”
“Đoán mò, nhất định là Nho đạo.”
“A.”
Giờ khắc này, Kinh đô Đại Hạ tiếng người huyên náo.
Vô số người sợ hãi thán phục, mà trong Kinh đô quyền quý lại có từng tiếng nghị luận không ngớt, rất nhiều văn thần cau mày, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Nhưng tất cả mọi người đều sinh ra một ý nghĩ đó là thật may không lựa chọn Cố Cẩm Niên.
Lựa chọn Cố Cẩm Niên thì bọn hắn thật sự không thể nào hiểu cùng tiếp nhận được.
Khí vận Thiên mệnh lựa chọn Cố lão gia tử, bọn hắn còn có thể tiếp nhận, hợp tình hợp lý.
Chỉ là đối với văn thần mà nói thì bọn hắn có áp lực cực lớn ở giữa.
Cố lão gia tử chính là Trấn Quốc Công, võ tướng đứng đầu. Trong triều đình bản thân đã có quyền uy cùng địa vị cực lớn.
Bây giờ lại đạt được khí vận Thiên mệnh gia trì, tương lai triều đình chỉ sợ càng thêm kịch liệt.
Mà đối với một ít quyền quý thì Cố lão gia tử xuất hiện để bọn hắn vui vẻ cũng tràn đầy lo lắng.
Có một câu ngạn ngữ rất hay.
Vinh quang cao nhất của võ tướng chính là được ban cho chết.
Một văn thần, thanh danh của hắn siêu việt Hoàng đế. Đây không phải là chuyện xấu mà ngược lại biểu tượng hiền thần thịnh thế.
Nhưng nếu là một võ tướng, thanh danh của hắn siêu việt Hoàng đế thì đây không phải một chuyện tốt.
Võ tướng là tồn tại nắm giữ binh quyền chân chính. Nếu tạo phản chính là một việc cực kỳ khủng bố.
Những quyền quý này vui vẻ bởi vì Cố lão gia tử đạt thiên mệnh. Tập đoàn Võ tướng bọn hắn chú định nâng cao một bước.
Lo lắng chính là điểm này, Cố gia đã đến cực cao điểm, Hoàng đế không chèn ép Cố gia là bởi vì rất nhiều lợi ích.
Nhưng bây giờ, toàn bộ quốc vận của vương triều Đại Hạ cũng chỉ có ba đạo khí vận Thiên mệnh.
Mà một người của Cố gia lại có được một đạo khí vận Thiên mệnh.
Rất khó để người ta không khỏi phỏng đoán.
Giờ khắc này.

Hoàng cung Đại Hạ.
Vĩnh Thịnh Đại đế lẳng lặng nhìn chăm chú tất cả,
Ánh mắt của hắn, bình tĩnh như nước.
Ánh mắt nhìn phía Cố gia, lộ ra vẻ trầm mặc khác thường.
Không ai biết vị thiên tử này đang suy nghĩ gì, cũng không ai biết hắn đang vui hay giận. Cho dù là thái giám theo hầu bên cạnh cũng nhất thời khó đoán được thái độ của vị tôn quý nhất Đại Hạ này là gì.
Có thể nói.
Cố lão gia tử đạt được Thiên mệnh đối với bách tính ở Kinh đô mà nói là hợp tình hợp lý. Thậm chí cảm thấy hưng phấn vui sướng.
Nho đạo có Tô Văn Cảnh, Võ đạo có Trấn Quốc Công.
Văn võ song toàn, mà Đại Hạ cũng có chín đạo khí vận Thiên mệnh, nhất định sẽ quật khởi, đi về phía thịnh thế huy hoàng.
Nhưng đối với nhiều văn thần võ tướng thế gia quyền quý mà nói.
Cố lão gia tử đạt được Thiên mệnh tràn đầy biến số. Để triều đình Đại Hạ vốn cuồn cuộn sóng ngầm trở nên càng thêm đáng sợ.
Dù sao sóng cả mãnh liệt dường như không đáng sợ hơn sát cơ giấu giếm.
“Cố Nguyên ta, Trấn Quốc Công Đại Hạ, hôm nay nhận được khí vận Thiên mệnh. Một tạ ơn Thiên địa, kính Thần minh. Hai tạ ơn thiên tử Đại Hạ, Ba tạ ơn thương sinh mở thái bình.”
Rất nhanh, giọng nói của Cố lão gia tử đột nhiên vang lên.
Trước tiên hắn kính bái thiên địa, sau đó kính bái Đại Hạ quốc, cuối cùng kính bái khắp các phương.
Kính thiên địa, kính Thánh thượng, kính con dân Đại Hạ.
Nói một lần ngay cả giọt nước không lọt. Đồng thời cũng hiện lộ rõ ràng thái độ của mình.
Chỉ là nói lời này cũng không có bất kỳ ai đáp lại.
Văn võ bách tướng đều trầm mặc không nói. Bọn họ ở trong nhà mình, đều nhìn qua đấy hoặc nghe được giọng nói nhưng cũng không dám trả lời.
Truyền ý chỉ của trẫm, Trấn Quốc Công Đại Hạ, Tô Văn Cảnh, Tô Hoài Ngọc trên kính thiên địa, dưới hộ bách tính cho nên nhận được khí vận Thiên mệnh. Quả thật là phúc lớn của Đại Hạ. Ban thưởng cho Trấn Quốc Công vạn mẫu đất phong, vạn lượng hoàng kim, mười hai đai lưng hồng ngọc, kim y Đại Hạ, thêm một ngựa cưỡi, tăng hai ngàn hộ vệ.”
“Lại ban thưởng, Đại Nho Tô Văn Cảnh, một tấm Kim Lệnh Đại Hạ có thể tự do xuất nhập hoàng cung. Lệnh cho Lễ bộ chế định Nho bào Đại Hạ, ban thưởng văn chính, danh xưng thanh lưu. Phong làm đại học sĩ văn học các, ban thưởng bá tước vị, vạn mẫu ruộng tốt, vạn lượng hoàng kim, một số châu báu kỳ trân.”
“Ban thưởng khác, Hình Bộ Tô Hoài Ngọc, một tấm Kim Lệnh Đại Hạ, ba quyển Võ đạo Cổ kinh, các loại đan dược. Ban thởng chức vụ phó chỉ huy sứ Huyền Đăng Ti, vạn mẫu ruộng tốt, vạn lượng hoàng kim, một số châu báu kỳ trân.”
“Lần này, trẫm nguyện quân thần cùng hiển, lưu danh bách thế, hậu thế quan chi.”
Giọng nói vang lên.
Đến từ Hoàng cung Đại Hạ.
Là giọng nói của Vĩnh Thịnh Đại đế.
Dường như hắn không có chút do dự nào khi ban thưởng vàng bạc châu báu, thổ địa ruộng tốt. Chủ yếu chính là thêm một ngựa cưỡi, tăng hai ngàn hộ vệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.