Theo giọng nói của Lục thúc vang lên.
Cố Cẩm Niên đành phải từ trên giường ngồi dậy.
Đẩy cửa phòng ra.
Khuôn mặt Cố Ninh Nhai cười hì hì hiện lên trước mắt.
“Lục thúc?”
“Sao người lại đến đây?”
Cố Cẩm Niên hiếu kì.
“Về nhà một chuyến,thuận tiện đến thăm ngươi một chút.”
“Cẩm Niên, ngươi thật giỏi nha. Thế mà dám làm Lễ bộ Thượng thư sứt đầu mẻ trán, có ba phần phong thái của thúc ngươi năm đó.”
Cố Ninh Nhai cười hì hì đi vào trong phòng, không chút keo kiệt tán dương.
“Thúc, ta phải nói trước. chuyện Lễ bộ Thượng thư sứt đầu mẻ trán không có quan hệ gì với ta, là do Thái Tôn điện hạ dũng mãnh.”
Cố Cẩm Niên lắc đầu, hắn không thể cõng cái nồi này, không có quan hệ gì đến hắn.
“Được.”
“Trước mặt thúc ngươi còn giả vờ làm gì.”
“Nhưng mà Thái Tôn cũng thật quá ngu, chuyện này đã kinh động bên trên.”
“Từ trong cung truyền ra tin tức. Ngươi biết kết cục của Thái Tôn là gì không?”
Sau khi Cố Ninh Nhai vào phòng tuỳ ý rót cho mình một chén trà, nói đến chuyện này.
“Kết cục gì?”
Cố Cẩm Niên tò mò.
“Bị Thái Tử gia trói dưới thân cây rút roi đánh thịt, về sau bệ hạ đến lại đánh nửa canh giờ.”
“Nghe người trong cung nói, ngay cả Hoàng Hậu nương nương luôn nhất mực cưng chiều Thái Tôn điện hạ lần này cũng bị tức đến ngất đi.”
“Mà nghe nói cách ngoài hoàng cung cũng có thể nghe được tiếng kêu rên của Thái Tôn điện hạ.”
“Cẩm Niên về sau không có chuyện gì ngàn vạn lần chớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ha-van-thanh/856836/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.