Được tiện nghi thì đừng khoe khoang.
Chọc giận hai người kia cũng chỉ là vì cây cổ thụ trong đầu mình, tiện thể trả thù hai người một chút.
"Cổ thụ hấp thu oán khí sẽ kết quả."
"Cũng không biết quả này là cái gì."
"Hy vọng là thứ tốt, bằng không sau này vô duyên vô cớ thụ địch cũng không ý nghĩa gì."
Cố Cẩm Niên suy tư vấn đề này thật lâu.
Cây cổ thụ trong đầu, trước mắt trên cơ bản là thứ duy nhất hắn có thể dựa vào.
Bối cảnh, nhân mạch, mấy thứ này mình tạm thời không dùng được, Cố gia cũng không phải tốt đẹp như trong tưởng tượng.
Muốn ổn định gót chân, vẫn phải dựa vào chính mình.
Kiểm tra tình huống cây cổ thụ một chút, quả đã lớn cỡ nắm tay, tựa hồ sắp thành thục.
Nhưng chỉ kém một chút.
Xem ra còn cần phải cố gắng thêm nữa.
Nghĩ tới đây, Cố Cẩm Niên không khỏi đem ánh mắt nhìn về phía Dương Hàn Nhu cùng Trương Hàm.
Hai người này có oán niệm với mình, hảo hảo tra tấn một trận, phỏng chừng oán niệm sẽ càng nhiều.
Chỉ có điều, nhìn gần như thế này.
Dương Hàn Nhu này đích xác bộ dáng rất xinh đẹp, phấn điêu ngọc mài, dung mạo tinh mỹ, mang theo vài phần thanh lãnh, tóc mực lưu vân, nhất là làn da, mịn màng như ngọc tuyết, càng biểu hiện rõ ra vẻ đẹp tuổi hoa đậu khấu.
Khuyết điểm duy nhất chính là, Dương Hàn Nhu này tràn ngập lãnh ý với mình.
Nhưng Cố Cẩm Niên rất rõ ràng, dưới lãnh ý này, còn cất giấu sợ hãi.
Sau khi đẩy mình xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ha-van-thanh/856805/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.