Chẳng qua từ trong ánh mắt nữ tử này khẽ lóe ra một tia chán ghét.
Đây chính là nữ nhi của Lễ bộ thượng thư, Dương Hàn Nhu.
Về phần nam tử kia, mi thanh mục tú, anh tuấn bất phàm, một thân nho bào màu nâu xanh, đem loại khí chất của người đọc sách này hoàn toàn biểu hiện ra, ôn nhuận như ngọc, chỉ riêng diện mạo đã làm cho người ta có một loại cảm giác người này đọc sách khẳng định rất tốt.
Người này, chính là con trai của Trương Tuần đại nho, Trương Hàm.
Dùng lời Cố Cẩm Niên để hình dung, Trương Hàm này chính là cái đuôi của Dương Hàn Nhu.
Phụ thân Trương Hàm cùng Lễ bộ thượng thư có quan hệ cực tốt, hai người coi như là thanh mai trúc mã.
Ngày đó phát sinh cãi vã, Trương Hàm này ở một bên, hơn nữa tất cả mọi chuyện, cũng đều là Trương Hàm này chọc ra.
Toàn bộ sự việc cũng không phức tạp, thuần túy chính là nguyên thân tìm người viết bài thay, bị Trương Hàm thông báo cho phu tử, sau đó bị mắng một trận.
Sau khi mắng xong, nguyên thân cũng không nói gì, khó chịu thì khó chịu, nhưng nguyên thân cũng không phải người ngu xuẩn, biết tiếp tục tìm Trương Hàm phiền toái sẽ gây ra phiền toái lớn hơn, cho nên trong lòng không thoải mái một chút nhưng cũng không muốn kiếm chuyện tiếp.
Nhưng không ngờ, oan gia đường hẹp, sau giờ học lại đụng phải nhau.
Cái miệng của vị nguyên thân này lại độc, sau khi bị châm chọc vài câu, lúc này mới mắng trở về, nội dung mắng đại khái chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ha-van-thanh/856803/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.