Chẳng qua, thanh âm Lý thị lập tức vang lên.
"Thi cái gì?"
"Niên nhi vừa bệnh nặng mới khỏi, lại để cho hắn đi học?"
"Ngươi bỏ được, nhưng ta không nỡ, nếu không được, ta liền dẫn Niên nhi vào trong cung ở, nhìn thấy ngươi, ta liền phiền, cả ngày ở bên ngoài không quan tâm nhi tử, ngươi có còn là cha hắn hay không? Ta thật sự là bị mù mắt nên mới gả cho ngươi.”
“ Ở với ngươi nhiều năm như vậy, chịu nhiều năm ủy khuất như vậy, ta một câu cũng không nói, hiện tại còn muốn để cho Niên nhi của ta chịu ủy khuất, Cố Thiên Chu, ngươi nghe rõ cho ta, nếu ngươi nói một câu hù dọa Niên nhi của ta, ta lập tức rời đi, ta cũng không tin ta rời ngươi, thì không sống được."
"Niên nhi, đi, mẫu thân mang ngươi vào cung, có chuyện gì, cữu cữu ngươi sẽ làm chỗ dựa cho ngươi."
Lý thị càng nói càng kích động, tính tình nàng vốn dĩ nóng nảy, coi Cố Cẩm Niên là thịt trong lòng, bản thân nhìn Cố Cẩm Niên trong khoảng thời gian này bệnh lớn bệnh nhỏ quấn thân liền đau lòng không chịu nổi, hiện tại lại nghe Cố Thiên Chu nói như vậy, nhất thời nổi giận.
Trực tiếp muốn lôi kéo Cố Cẩm Niên vào trong cung.
Lần này, tình cảnh có chút lúng túng.
Nhất là Cố Thiên Chu, hắn là Lâm Dương Hầu không sai, nhưng nếu thật sự luận địa vị, vẫn không bằng mẫu thân của Cố Cẩm Niên, Lý Uyển Tĩnh.
Người ta đường đường là công chúa đấy, còn là thân muội của đương kim thánh thượng, nếu hắn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ha-van-thanh/856793/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.