Bởi vì trước đó, nguyên thân bị người đẩy xuống hồ, thiếu chút nữa mất mạng.
Trên thực tế là đã mất mạng, bằng không hắn cũng không xuyên qua được.
"A, Lễ bộ thượng thư quả nhiên là chê mệnh mình dài mà."
"Cẩm Niên, ngươi ở chỗ này chờ Lục thúc, Lục thúc đi một chút liền trở về."
Cố Ninh Nhai mở miệng, vừa nói xong lời này, liền muốn xông ra khỏi nhà, đi tìm Lễ bộ thượng thư tính sổ.
"Đừng."
"Lục thúc, Lễ bộ thượng thư ngay ngày hôm đó đã tới đây thỉnh tội, nữ nhi của hắn cũng bị giáo huấn một trận, hơn nữa không phải ta cũng không bị gì hết sao."
"Không cần phải tiếp tục phải chĩa mũi nhọn xuống dưới, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng."
"Hơn nữa, sự tình hình như cũng không hoàn toàn là lỗi của ông ta."
Cố Cẩm Niên lên tiếng.
Đối phương tốt xấu gì cũng là Lễ bộ thượng thư, Cố gia tuy rằng quyền thế ngập trời, nhưng nói cho cùng chung quy vẫn là chuyện do đám con cháu náo ra, người ta thỉnh tội như vậy cũng là thành tâm rồi.
Nếu như mình chết, Lễ bộ thượng thư sẽ gặp phiền toái, nhưng mình sống sót, cũng không có gì đáng ngại, cũng không cần phải nháo tiếp.
Nếu thật sự tiếp tục náo loạn, chẳng phải là có một loại hương vị một tay che trời sao?
Đường đường là Lễ bộ thượng thư, một trong lục bộ, không bằng quốc công là tự nhiên, nhưng Lễ bộ thượng thư là ai? Là thần tử của Hoàng đế, một trong những trụ cột của Đại Hạ, cũng bởi vì loại chuyện này mà đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ha-van-thanh/856791/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.