Lục Phương Đình và Tô Thê Thê ra ngoài du lịch sau hai năm, mùa hè năm nay thì hai người quay về Đại Sở xả nóng. Tần thị vẫn luôn cho người quét dọn viện tử của Tô Thê Thê, chờ Tô Thê Thê lúc nào cũng có thể về ở. Cho nên Tô Thê Thê và Lục Phương Đình cũng không về phủ đệ của các nàng ở kinh thành, mọi người tụ họp chung một nhà náo nhiệt hơn, đã lâu không gặp thì muốn ở cùng nhau nhiều hơn. Đệ đệ Tô Thê Thê đã ba tuổi rồi, bộ dạng phấn điêu ngọc trác rất là khả ái, có vài phần giống Tô Thê Thê, gặp người liền cười. Bát tiểu thư và lục tiểu thư an bình hầu phủ, trước kia không có trở mặt với Tô Thê Thê, nên khi Tô Thê Thê về, các nàng cũng đến thăm, mỗi người đều mang con mình đến, nữ hài nam hài đáng yêu xinh đẹp ngây thơ, mềm manh khả ái, khiến Tô Thê Thê rất thích. Lục Phương Đình ở Lục gia cũng có vài đường muội, như Lục Minh Tịch cũng gả đi và có hài tử rồi, Lục Phương Đình cũng mang Tô Thê Thê đi thăm các nàng, dĩ nhiên trong lòng cũng thích. Thấy các nàng làm mẹ rồi, Tô Thê Thê cũng có chút mong muốn. Có lẽ do lớn tuổi, Tô Thê Thê cũng không có thấy phiền với hài tử như trước kia, ngược lại còn cảm thấy đáng yêu, đôi khi còn nghĩ muốn có một đứa có bộ dạng giống nàng, hoặc Lục Phương Đình, từ nhỏ xíu nuôi lớn lên không biết sẽ như thế nào. Mà dù sao cũng chỉ nghĩ vậy thôi, chứ làm gì có khả năng. Chuyện này Tô Thê Thê cũng chỉ dám để trong lòng. Một lần nọ, Tô Thê Thê và Lục Phương Đình đi dự lễ hội, thì thấy có rất nhiều người tranh nhau đi thấp hương bái Phật, hỏi ra mới biết là đi cầu con, có người nói rất linh nghiệm, Tô Thê Thê không rõ, nhưng cũng muốn đi cầu một lần. Có thể xuyên đến, Tô Thê Thê cũng không còn là vô thần nữa, thế giới này có thần linh khống chế, chỉ là các nàng không biết mà thôi, nếu có thể ban cho các nàng một đứa bé thì tốt rồi. "Tỷ tỷ, họ nói chỗ này rất linh nghiệm, chỉ cần thành tâm là được." Tô Thê Thê kéo Lục Phương Đình năn nỉ nói. "Được, theo ngươi, đi thôi." Lục Phương Đình thấy Tô Thê Thê hứng thú nên đi theo, mấy ngày nay thấy Tô Thê Thê thích những hài tử kia như vậy, nàng cũng hận không có năng lực làm cho Tô Thê Thê sinh một đứa. Người đi cầu khấn rất nhiều, mà dường như sổ đồng tử của Quan Âm cũng hữu hạn, nên phải tranh dâng hương chỗ trên đầu. Thấy Tô Thê Thê tự mình chen không được, nhưng mà có Lục Phương Đình đi theo, một đường thẳng đến trước mặt, gặp Lục Phương Đình đều phải tránh qua, Tô Thê Thê chen đến mấy nén hương trước mặt, hương vừa thô lại lớn, được gọi là cao hương, các nàng xem như đã đốt cao hương rồi. Tô Thê Thê kéo Lục Phương Đình thành tâm quỳ xuống cầu khấn Bồ Tát khuôn mặt từ bi, rồi cùng Lục Phương Đình chen ra ngoài tới đồ mồ hôi. "Thích có hài tử đến vậy sao?" Lục Phương Đình đau lòng lau mồ hôi cho Tô Thê Thê, sau đó nhẹ nhàng nói. "Thử xem, lỡ trúng thì sao?" Tô Thê Thê cười ha ha nói. "Đồ ngốc." Lục Phương Đình vuốt tóc Tô Thê Thê, Tô Thê Thê thích gì Lục Phương Đình cũng để ý tới, Tĩnh Hư Quan cũng có nuôi cô nhi, Lục Phương Đình cũng tính toán mang Tô Thê Thê đến đó xem thử, nàng thích đứa nào thì xin về nuôi. "Tỷ tỷ, ngươi không thích hài tử sao?" Tô Thê Thê hỏi Lục Phương Đình. "Ta có ngươi là đủ rồi, ngươi chính là đại bảo bảo của ta." Lục Phương Đình nói. "Tỷ tỷ." đột nhiên ăn một ngụm mật lớn, Tô Thê Thê cười híp mắt ôm Lục Phương Đình, lại bị Lục Phương Đình ôm chặt vào lòng. "Vậy thì không giống rồi, tỷ tỷ, chờ có hài tử rồi ngươi sẽ biết." Tô Thê Thê nói. "Vậy tối nay chúng ta thử xem, coi có thể tạo ra hài tử không?" Lục Phương Đình nhỏ giọng nói bên tai Tô Thê Thê, nàng liền đỏ mặt. Qua vài năm rồi, hai người yêu đương như mới bắt đầu vậy, mỗi ngày quấn nhau ngọt ngào các kiểu, ban ngày du ngoạn, nói chuyện, quay về lại vui vẻ kể cho nhau những hạnh phúc khát vọng. Sau một thời gian, Lục Phương Đình chọn ngày mang Tô Thê Thê đến Tĩnh Hư Quan. Chung Ly Diêu cũng quay về Tĩnh Hư Quan ở kinh thành Đại Sở, Đại Sở là cố hương của Chung Ly Diêu, Tĩnh Hư Quan ở Đại Sở cũng như là nhà của Chung Ly Diêu, dù đi đâu thì cùng sẽ quay về Tĩnh Hư Quan. Cùng Ofina ở nước ngoài vài năm, Chung Ly Diêu cũng trở về, Ofina cũng đi theo. Mọi người biết nhau, gặp mặt liền trò chuyện một hồi, Lục Phương Đình dẫn Tô Thê Thê đi xem hài tử ở Tĩnh Hư Quan. "Thê Thê, nếu ngươi thích hài tử, có thể xem ở Tĩnh Hư Quan này, có đứa thích hợp thì chúng ta xin về nuôi." Lục Phương Đình trên đường nói với Tô Thê Thê. "Nếu tỷ tỷ thích, thì ra sẽ thích." Tô Thê Thê nói, Lục Phương Đình nói chỉ có nàng, Tô Thê Thê cũng không muốn vì hài tử, mà khiến Lục Phương Đình cô đơn. "Ngươi thích, thì ta cũng sẽ thích." Lục Phương Đình cười nói. Tô Thê Thê hiểu ý của Lục Phương Đình, đã vậy thì tìm một đứa, cầu con cũng chỉ hy vọng một chút thôi, nàng cũng biết là không thể nào. Dù nói thế nào, giúp các nữ quan chăm sóc mấy cô nhi này, Tô Thê Thê cũng vui lòng. Chỗ hài tử lớn nhỏ có đủ, lớn thì mười mấy tuổi, nhỏ thì còn nằm trong tả. Hài tử nằm tả thì Tô Thê Thê sẽ không cần phải chăm sóc, mà có người khác chăm, Tô Thê Thê biết y thuật, biết chăm sóc mấy hài tử bị bệnh, bị thương. "Đứa nhỏ này, tới đây được mấy ngày rồi, nhưng không nói chuyện. Cả nhà bị thổ phỉ cướp sạch, chỉ còn mình nàng sống sót, hình như bị dọa sợ, cũng thật đáng thương. Ngươi thay thuốc giúp nàng một chút, tay nàng có vết đao cắt, cẩn thận một chút." một nữ quan nhẹ nhàng nói với Tô Thê Thê, chỉ vào đứa bé đang ngồi trong góc. "Tiểu tử kia, ngươi ở đây làm gì vậy?" Tô Thê Thê đến gần ôn nhu hỏi. Đó là một tiểu nữ đồng bộ dạng rất thanh tú đẹp mắt, chân mày hơi nhíu lại, không nói gì ngồi trên giường, nhìn có vẻ nặng nề, xung quanh không ai chơi đùa với nàng, Tô Thê Thê đến gần, nàng đưa đôi mắt đen láy không chút tạp chất nhìn Tô Thê Thê. "Đúng là hài tử ngoan, ngươi tên là gì?" Tô Thê Thê hỏi, đứa nhỏ không nói gì, chỉ nhìn Tô Thê Thê. "Ta có thể xem vết thương của ngươi không? đừng sợ, ta sẽ làm rất nhẹ, chỉ thay thuốc thôi, không có gì đâu, sẽ hơi đau." tiểu hài tử không nói chuyện, Tô Thê Thê cũng không để ý, chỉ nhìn nàng cười nói. Tô Thê Thê vốn xinh đẹp, cười ôn nhu càng dễ kéo thiện cảm hơn. Nàng thử dò xét chạm vào đứa nhỏ này, đứa bé không phản kháng, Tô Thê Thê liền giúp nàng thay thuốc. Tuy đứa bé này không nói chuyện với Tô Thê Thê, nhưng cũng đã có hảo cảm với nàng, khi Tô Thê Thê chăm sóc những đứa bé khác, nàng cũng nhìn theo Tô Thê Thê. Lục Phương Đình ra ngoài một chút, quay về thì thấy Tô Thê Thê có thêm một cái tiểu nha hoàn. Lục Tô Thê Thê muốn ra ngoài ăn cơm, đứa bé kia rốt cuộc cũng lên tiếng nói chuyện, đưa tay muốn kéo Tô Thê Thê, trong miệng nói "đừng mà." "Tỷ tỷ, hay là nhận nàng a." Tô Thê Thê nói với Lục Phương Đình. "Được." Lục Phương Đình nghe theo Tô Thê Thê, chỉ cần nàng thích. Tô Thê Thê và Lục Phương Đình rời đi, cũng dẫn theo nữ đồng kia đi cùng. Nữ đồng rất gần gũi Tô Thê Thê, Tô Thê Thê cũng đối với nàng rất tốt, cơ hồ là dùng hết tình thương của mẹ, khiến Lục Phương Đình cũng có chút ghen tị. Nhưng không ngờ, một tháng sau, có nữ nhân tìm đến Tĩnh Hư Quan, nói là tỷ tỷ của mẫu thân đứa nhỏ này, muốn dẫn đứa nhỏ đi. Lục Phương Đình tra xét thử, thì thấy đúng là có chút chuyện, cho dù thế nào, đứa nhỏ này cũng còn có người nhà thật. Tô Thê Thê tuy chỉ sống cùng nữ đồng mấy ngày, nhưng cũng có tình cảm, nhưng mà nói thế nào đứa nhỏ cũng còn có người nhà, nàng không thể dùng quyền thế ép người, không thể làm khác hơn là để cho nữ nhân kia mang đứa nhỏ đi. Tô Thê Thê thích hài tử, Lục Phương Đình đối với đứa nhỏ này cũng không có cảm giác gì, mỗi ngày nhìn Tô Thê Thê ôm đứa nhỏ cười nói, Lục Phương Đình chỉ cảm thấy kỳ lạ, lúc này nữ đồng bị đưa đi, Lục Phương Đình cũng khó hiểu thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là Tô Thê Thê có chút thương cảm, khiến Lục Phương Đình cũng không nỡ. "Thê Thê, sau này ta nhất định sẽ tra cẩn thận, chúng ta vẫn có thể xin nuôi một đứa nữa...." Lục Phương Đình nói với Tô Thê Thê. "Của người khác thì vẫn là của người khác, nếu có thể có của mình thì tốt rồi, haiz." Tô Thê Thê nói, nàng cũng biết thật ra Lục Phương Đình cũng không thích con nít lắm, chỉ là nhân nhượng vì nàng, hiện tại xảy ra chuyện này rồi, cũng khiến cho nàng đối với việc đi xin hài tử về nuôi thấy hơi sợ hãi, nên không nói đến việc này nữa. Đối với việc cầu con có được hay không, Tô Thê Thê cũng chỉ hy vọng gặp may thôi, sau đó cũng không để ý. Sau khi nữ đồng kia đến, Tô Thê Thê cũng chỉ chú ý đến nữ đồng đó, nên không quan tâm đến cơ thể của mình, chờ nữ đồng kia đi rồi, Tô Thê Thê mới cảm thấy không ổn, thân thể nàng xuất hiện phản ứng kỳ quái, giống như là mang thai, hơn nữa nguyệt sự chậm mãi không đến, còn hay nôn mửa khiến Tô Thê Thê có chút nghi ngờ, nàng tự bắt mạch cho mình, cũng cảm thấy hồ đồ rồi, liền đến Tĩnh Hư Quan tìm Chung Ly Diêu bắt mạch giúp, vì không muốn quấy rầy Lục Phương Đình, nàng chỉ dẫn theo Tử Nhụy đi cùng, không có nói với Lục Phương Đình, nếu thật thì đúng là nên mừng rồi, nếu giả thì coi như thôi. "Là hỉ mạch." Chung Ly Diêu xem xong, vẻ mặt tức giận. "Sư phụ, người nói là hỉ mạch, người không xem sai đó chứ?" Tô Thê Thê kinh ngạc. "Ta xem nhiều hỉ mạch như vậy rồi, làm sao mà sai được. Đã xảy ra chuyện gì? Thê Thê, đây là của người nào, ngươi như vậy... khiến Lục Phương Đình thất vọng a!" Chung Ly Diêu nói, Tô Thê Thê và Lục Phương Đình luôn ở cạnh nhau không rời, lúc này Tô Thê Thê lại đi một mình nhờ nàng bắt mạch cho, cái này có chút không ổn! Tô Thê Thê thực sự xuất quỹ rồi sao?! "A, sư phụ! sao có thể cùng người khác được, nếu thật sự có, thì cũng chỉ có tỷ tỷ thôi!" Tô Thê Thê nói. "Các ngươi làm sao có được!? không phải ngươi từng nói cho ta biết, trứng và t*ng trùng kết hợp mới tạo thành phôi thai được sao? lẽ nào trứng và trứng kết hợp cũng được?" Chung Ly Diêu được Tô Thê Thê hướng dẫn khoa học nên tuyệt đối không tin. "Có lẽ là phép màu tạo hóa, sư phụ, thực sự ta cũng không biết, ngươi giúp ta xác minh, đừng khiến ta mừng hụt a!" Tô Thê Thê nói. "..." Chung Ly Diêu cạn lời, giúp Tô Thê Thê bắt mạch lại, xác định không thể nghi ngờ, đây là hỉ mạch. "Thật sao? ta không phải đang nằm mơ đó chứ?" Tô Thê Thê vẫn có chút không dám tin. "Ngươi không tin, có thể tìm vài người đến bắt mạch cho ngươi, ở Tĩnh Hư Quan biết y thuật cũng không ít....." Chung Ly Diêu nói, nàng không tin Lục Phương Đình có thể làm cho Tô Thê Thê có bầu, cái này không có khoa học gì cả. Chung Ly Diêu gọi ba nữ quan biết y thuật đến, bắt mạch cho Tô Thê Thê, đúng thật là hỉ mạch. Tô Thê Thê vẫn có chút lo lắng, sợ là bị bệnh lạ gì, dù biết là hỉ mạch, nhưng sợ không biết có khi là viêm gan, hoặc không xem được tim thai, căn bản cũng không dám chắc có phải là mang thai thật hay không? Bất quá, Tô Thê Thê vẫn luôn cẩn thận, lúc ngồi xe ngựa cũng để xe ngựa đi thật chậm, sợ ảnh hưởng hài tử trong bụng. Lục Phương Đình ra ngoài gặp vài chưởng quỹ, sang sổ sách, cộng tiền rồi phân phó vài chuyện, đến tối quay về Tô Thê Thê đã ngủ rồi. Lục Phương Đình đi tắm xong thì lên giường ôm Tô Thê Thê hôn hôn sờ soạng, khiến Tô Thê Thê thức giấc. "Tỷ tỷ, không được....." Tô Thê Thê cảm giác được Lục Phương Đình lại mò đến chỗ kia, vội túm cổ tay Lục Phương Đình lại. "Sao vậy? không lẽ là nguyệt sự?" Lục Phương Đình nghi hoặc. "Có chuyện, ừm, nói thế nào đây? hình như ta mang thai, sư phụ bắt mạch cho ta rồi, hỉ mạch....." Tô Thê Thê nhìn Lục Phương Đình nói. "Hả? hỉ mạch?" Lục Phương Đình tưởng mình nghe nhầm. "Hỉ mạch, thật đó." Tô Thê Thê gật đầu xác nhận. "Cần con thành công rồi?" Lục Phương Đình phản ứng trước, nàng đương nhiên không hoài nghi Tô Thê Thê, mỗi ngày Tô Thê Thê đều ở cùng nàng, cho dù không ở cùng, với thử thách sinh tử hai người từng trải, thì cũng sẽ không hoài nghi Tô Thê Thê. "Chắc vậy! tỷ tỷ, không biết là thật hay giả, ngươi đừng có vui quá, ta cũng không dám vui mừng quá, bình tĩnh, chúng ta phải bình tĩnh..... đừng dọa đến hài tử....." Tô Thê Thê nói, hiện tại nàng cũng lo được lo mất. Truyện Nữ Phụ "Biết được thời gian bao lâu chưa?" Lục Phương Đình hỏi. "Dựa theo thời gian, chắc là hơn hai tháng rồi. Qua ba tháng thì an toàn....." Tô Thê Thê nói. Lục Phương Đình nghe cũng cảm thấy không thật, Tô Thê Thê cũng lo sợ là giả. Cho đến qua tháng thứ ba, bụng Tô Thê Thê mới từ từ to lên, hai người rốt cuộc cũng có chút cảm giác, cảm giác không thật cũng mất đi. Mỗi tháng lớn dần, Tô Thê Thê cũng nặng nề hơn, đồng thời phản ứng mang thai cũng kéo đến, có chút thống khổ, Tô Thê Thê đều chịu được. Khiến Tô Thê Thê hài lòng chính là ngực không ngừng to lên, giống như dậy thì lần hai vậy. Cái này cũng khiến Tô Thê Thê có chút xấu hổ là, trong thời gian này, thân thể rất hai mẫn cảm, nhu cầu đối với chuyện ấy so với trước kia nhiều hơn, bụng cũng càng to hơn, mang hài tử còn làm với Lục Phương Đình, khiến Tô Thê Thê thẹn gấp bội, nhưng mà nhịn không được, có hỏi Chung Ly Diêu, Chung Ly Diêu nói cũng không biết. Mang thai 10 tháng, nửa thời gian trước thì lo lắng hoài nghi mà vượt qua, nửa thai sau thấy được rồi thì vu iver vượt qua cực khổ, thật là một lời cũng khó nói hết. Năm đó, Lục Phương Đình và Tô Thê Thê không đi du lịch, chỉ ở lại kinh thành Đại Sở, cho đến tháng hai năm sau, Tô Thê The sinh hài tử, là song thai, hai cô con gái, cũng muốn lấy đi nửa cái mạng của Tô Thê Thê. Lục Phương Đình cũng rất đau lòng, hận không thể mang thai sinh thay Tô Thê Thê. Hai đứa nhỏ, một đứa giống Lục Phương Đình, một đứa giống như Tô Thê Thê, đều là kết hợp đặc biệt giữa Lục Phương Đình và Tô Thê Thê, nhìn qua rất thần kỳ. Chung Ly Diêu vẫn không tin, cho đến khi thấy hai đứa nhỏ sinh ra mới tin. "Đi chùa cầu con, rất linh nghiệm." Tô Thê Thê tâm đắc nói với Chung Ly Diêu. "Ah, ta không muốn biết, ta cũng không muốn hài tử." Chung Ly Diêu mặc kệ nói, vừa ra khỏi nhà Tô Thê Thê liền kéo Ofina đi chùa cầu con rồi. Hai đứa nhỏ không giống nữ đồng trước đó Tô Thê Thê xin nuôi, đây chính là máu thịt của nàng, hai đứa nhỏ là con ruột thịt từ trong bụng nàng đi ra, Lục Phương Đình nhìn hai đứa nhỏ liền có cảm giác thân thiết thiên tính. Hai người đã có đủ, du lịch còn mang theo hai đứa nhỏ trên người, cũng không thấy mệt. Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: cảm ơn mọi người ủng hộ, moa moa ~ Thái phi và thái hậu đã HE rồi, không còn gì để viết nữa nha Bộ này viết đến đây thôi, thật là tiếc, ôm một cái. Là mọi người nhắn lại cổ vũ để tác giả cố gắng đến tận đây, linh cảm là mọi người cho, thực sự rất cảm ơn. Cầu theo dõi, sau bộ này sẽ là bộ hiện đại, giới giải trí, diễn viên Lục Phương và fan cuồng của nàng Tô Thê Thê sẽ diễn vai phụ trong bộ mới nha. Editor: cảm ơn đã theo dõi, văn edit hoàn 21/5/2022
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]