(Tuyết, trở về)
Khi Thánh Long quốc rơi xuống đợt tuyết đầu tiên, Lí Tĩnh Lam đã trở về.
Hôm nay, cũng như mọi ngày, sau khi ăn qua điểm tâm sáng, Lí Vệ Đình bị Ngụy vương gia dây dưa một phen phải lấy ra bàn cờ đánh với lão, Lí phu nhân ở một bên mỉm cười thêu thùa, đây là lá bùa bình an thứ sáu nàng thêu từ nửa năm trước đến nay, mỗi khi thêu một kim, liền thầm gọi tên con trong lòng một tiếng, Bạch Liên và Hàn Phong thì ở tiểu học đường tại đầu thôn dạy bọn trẻ luyện quyền, xem như giết chút thời gian trong lúc chờ đợi.
Ngọc Hoàn đem thức ăn thừa ra cho con chó vàng già xọm của Ngụy vương gia ăn, nhìn chó vàng sau khi ăn xong phì ra một hơi lạnh quay về giấc ngủ của mình, Ngọc Hoàn vỗ vỗ đầu nó đứng lên, mặc dù nửa năm qua không ai nhắc đến Lí Tĩnh Lam, nhưng Ngọc Hoàn hiểu, trong lòng mọi người thật ra đều rất nhớ y, nếu không thì Bạch Liên và Hàn Phong sẽ không nán lại trong cái thôn nhỏ này đến nửa năm.
Sau khi rửa chén bát, Ngọc Hoàn lấy ra một kiện áo choàng, chào Lí phu nhân một tiếng rồi ra khỏi nhà, mỗi ngày đều phải đến đầu thôn ngồi hai canh giờ đã là thói quen của Ngọc Hoàn nửa năm nay.
Bước trên mặt đất đọng tuyết, Ngọc Hoàn kéo áo choàng sát vào, khuôn mặt nhỏ nhắn đông lại hồng lên khiến cho nàng lúc này cảm giác được có vài phần thảm thương, nhưng nàng quyết không vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-gia-quy-phi/1919159/chuong-54.html