“Quỳnh Ngọc Công chúa, người không thể vào được!” Hai gã thị vệ chắn cửa đại điện, cố hết sức ngăn cản Quỳnh Ngọc Công chúa đang muốn xông vào trên đại điện.
“Tránh ra! Nếu không tránh thì đừng trách ta không khách khí!”
Hai gã thị vệ vẫn đứng bất động chắn ở cửa, không chút nhượng bộ.
Trong đôi mắt trong suốt của Quỳnh Ngọc Công chúa hiện lên một cơn thịnh nộ, đưa tay phất về phía hai gã thị vệ trước mặt.
Không ngờ nàng lại biết võ công, hai gã thị vệ không kịp đề phòng liền bị đả thương văng xuống đất, lập tức có vài tên cấm vệ quân tiến lên vây lấy nàng.
“Để nàng vào đi.” Trên đại điện truyền đến thanh âm của một lão giả.
Quỳnh Ngọc Công chúa vội vàng chạy vào trên đại điện, cúi người quỳ xuống, “Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.”
“Quỳnh Ngọc Công chúa, nàng có biết phi tần không được can thiệp vào triều chính không?” Long Ngự Thiên có chút giận dữ trừng nàng.
“Hoàng thượng, Quỳnh Ngọc thật sự là vì bất đắc dĩ, bất đắc dĩ mới xông vào đại điện.”
“Quỳnh Ngọc Công chúa,” Ngụy Vương gia tiến đến trước mặt nàng dừng lại, lên tiếng hỏi: “Người mới nói Hoàng thượng không thể định Lí Tĩnh Lam tội chết ư? Tại sao?”
Tâm Long Ngự Thiên lập tức lại nảy lên, tựa hồ nhìn thấy được ánh sáng bình minh bừng rạng, rồi lại sợ hãi chỉ là một khắc hân hoan trống rỗng, tay gác trên long ỷ không kềm được siết chặt đầu rồng.
“Thần thiếp nghĩ, chuyện này phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-gia-quy-phi/1919148/chuong-47.html