Đang vào ngày xuân thời tiết rất đẹp, gần biệt trang có một vườn cây, đi vài bước là có thể tới. Trong vườn trồng rất nhiều cây hoa đào, bây giờ trong vườn đều nở đầy hoa đào màu hồng nhạt, cỏ thơm ngát, hoa rụng rực rỡ, xuân gió thổi làm hoa bay đầy trời. Chiều hôm đó Quý Cẩn Du mang tới một bình trà xanh cùng hai chung trà, mời Cù Diệc đi thưởng hoa đào, trận này Cù Diệc ở trong trang thật là chán ngấy nên vui vẻ đi cùng.
Bên trong vườn hoa đào có để rất nhiều ghế đá, để cho du khách ngồi thưởng ngoạn. Hai người tĩnh tọa ở đây thưởng thức hoa đào. Cù Diệc chậm rãi cúi đầu nhấp một chút nước trà xanh, môi răng lưu hương, đôi mắt nhìn hoa đào màu phấn hồng nở đầy trên cành cây. Y vốn chăm chú ngắm hoa, nhưng trong lúc vô tình tâm tư dần dần mà lại bay xa. Một năm lặng lẽ trôi qua, thời gian này y trải qua rất vui vẻ, có thể cùng người yêu tương thủ ở đây, yên lặng nhìn đình tiền hoa nở hoa tàn, nhìn bầu trời vân thư mây quyển, bình yên vượt qua bốn mùa. Nguyên bản bởi vì tẻ nhạt vô vị mà cảm thấy cuộc sống dài dằng dặc nhưng bởi vì một người mà trở nên thú vị, thời gian cũng trôi qua rất nhanh.
Thuở thiếu thời, y cũng từng ảo tưởng thú một thê tử ôn nhu sẽ tương kính như tân vượt qua cả đời này, nhưng không nghĩ tới ma xui quỷ khiến mình lại đại gã thay cho muội muội lại thu hoạch được tình ái mà cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-gia-huynh-truong/764679/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.