-Editor: Tiểu Ma Bạc Hà-
Mãi đến lúc hắn dần tỉnh lại, thứ đầu tiên nhìn thấy là mép giường trốngkhông, xung quanh đã không còn sắc đỏ, lúc này hắn mới tin nàng thật sựkhông cần hắn nữa rồi. Suy nghĩ ấy vừa xuất hiện, những giọt nước ứ đọng trong mắt chậm chạp chạy xuống, nếu thật sự có thể chết đi vậy thì hắncũng nguyện ý.
Họa Nhị bưng một chén nước đen như mực đi đến,thấy công tử nhà hắn đã tỉnh nhưng lại ngây ngốc nằm đó bèn vội vàngvươn tay lau đi những giọt nước mắt còn vương chạy đến nói: “Công tử!Cuối cùng người cũng tỉnh! Người đã hôn mê hai ngày nay rồi, để Họa Nhihầu hạ người uống chén thuốc này rồi sẽ lập tức đi dặn phòng bếp nấu cơm cho người!”
Mộ Ly Thanh như chẳng nghe thấy gì, hắn vô lực nằm đó không nói một lời nào.
Thương xót chợt dâng lên trong lòng, Họa Nhi không nhịn được khóc nói: “Côngtử, người hãy tỉnh táo lại đi! Sao người lại tự tra tấn bản thân mìnhthế này? Bây giờ cái người cần làm là phải dưỡng lại cơ thể mình cho tốt thì chúng ta mới có thể trốn khỏi nơi này trở về nhà!”
Nước mắt của Mộ Ly Thanh lại chảy xuống, hắn khàn giọng tự giễu: “Về nhà? Em cho là ta còn nhà để về hay sao?”
Họa Nhi gục xuống bên giường Mộ Ly Thanh, khóc nói: “Vậy chúng ta phải đitìm Lãnh tiểu thư, nhất định phải giải thích rõ với nàng! Người kháckhông biết, nhưng sao Họa Nhi lại không biết được chứ? Lãnh tiểu thưmuốn trả thù, muốn tra tấn, nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ga-khi-phu/3077613/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.