Tôi buông tay ra khỏi Sa, quay lại nhìn người đàn ông đứng sau lưng mình, bàng hoàng nhận ra đó chính là tài xế riêng của ba tôi.
“Sao ông lại ở đây?”
“Tôi và ba cậu có công việc phải đến đây. Không ngờ lại gặp cậu. Ông nhà tìm cậu khắp nơi.”
“Nói với ông ấy là tôi không về!”
“Cậu không thể sống ở một nơi như thế này được.”
“Đây là cuộc sống của tôi! Ông ta không có quyền can thiệp. Ông đi đi!” - Tôi quát lên và nắm lấy cổ áo ông ta lôi ra khỏi cửa.
“Cậu không thể sống theo ý mình được đâu!” – Ông giằng tay ra khỏi tôi.
Tôi giận dữ đưa tay đấm thật mạnh vào cửa. Cú đấm mạnh của tôi khiến cho thực khách cảm thấy khó chịu. Một vài người đứng lên bỏ đi, lầm bầm chửi rủa.
Tôi quay về phía Sa, trấn an cậu:
“Em chờ anh ở đây.”
Nói rồi tôi tiếp tục kéo ông ta ra khỏi nhà hàng. Trong lúc đang giằng co, một giọng nói quen thuộc cất lên khiến tôi giật bắn mình:
“Mày định làm gì ở cái chốn heo hút này? Mày tính theo đuổi cái con đường âm nhạc vớ vẩn ấy hả? Tao không cho phép!”
Cả người như bị thiêu đốt bởi cơn giận, tôi quát lên:
“Ông làm gì để cản tôi? Ông không có quyền bắt tôi làm điều ông muốn! Ông chỉ là kẻ ruồng bỏ vợ con, độc tài ích kỷ mà thôi!”
BỐP!!!
“Câm mồm!!”
Cái tát như nảy lửa giáng xuống mặt tôi đau điếng. Nét mặt ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-xanh-tham/2554200/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.